Xin giữ giùm, mảnh tình cũ vắt vai
Xin cứ để, nét thơ xưa hình hài
Con nước vẫn mải mê, theo gió thổi
Anh mơ mãi, tuổi Thần Tiên chẳng lỡ
Có những mùa, trên lối nhớ mình gọi nhau
Mầu Phượng đỏ, không phải quê mình em ạ
Con phố vòng vèo, rêu phủ trên từng phiến đá
Kỷ niệm ùa về, cùng nỗi nhớ gọi: Người yêu ơi !
Có bao giờ em còn nhớ đến tôi ?
Như mùa mong, trong tiếng rì rào của gió
Anh vẫn nơi xưa, đợi em đúng giờ ngọ
Trống trường tan, lớp tạm nghỉ giữa trưa nồng
Hoa Phượng vẫn đỏ hồng, một mầu nhớ thủy chung
Anh vẫn thế, chờ em ngang lối vắng
Hai hàng cây, sốt ruột chẳng chịu lặng
Tội cho ai, chúng luôn gọi: Người ơi, hãy trở về…
Có những ngày, trên xứ sở xa quê
Kỷ niệm ùa về, vẫn như xưa thuở đầu mình gặp gỡ
Anh vẫn sợ, thà để mình dang dở
Đỡ đời em, như thiếu nữ Chinh phụ chờ chồng…
Có những tình thơ
thứ Sáu, mình hẹn nhau
Đây là nhớ, gửi em, người: Trăm năm chẵn
Sao khó thế, hỡi người xa vạn dặm ?
Kỷ nguyên giờ, chỉ cần text : I LOVE YOU...
Có những chiều, hoàng hôn hoa Mù U
Trăm năm hẹn, sao lại lâu như thế
Mình ở trần gian, có nhiều dâu bể
Có phải Thiên Đàng đâu, cứ thêm đắng đời nhau...
Có những ngày, vẫn câu hỏi cũ: Em ở đâu ?
Trên lối chờ, ai vẫn mong em ngày trở lại
Chẳng lẽ, cứ thế... mình sẽ xa nhau mãi
Để tiếng chờ, lối ấy lại rêu phong...
Có những chiều, thứ Sáu của mùa mong
Mơ bóng em ngang, trên lối thơ ngày xưa ấy
Có những giây, anh mong mãi như vậy:
“Đây, anh nhớ xem... thôi em phải vội về”...
Có những bài thơ Thứ Sáu, tuổi trăng thề
Ai vội trao ai, bức thư tình bỏ ngỏ:
“Anh muốn hiểu sao, tùy anh đó
Em chỉ viết vui, cho ai ấy mà thôi... “
Chẳng có năm tháng nào... mà chẳng phai phôi
Thời gian trôi, qua nét cười người con gái
Xuân thì đi, xuân thì chẳng trở lại
Chỉ còn nếp nhăn, những tàn tích của đợi chờ...
#HoangNguyen
Chuyên Xạo huyên thuyên và than hộ cho vui xóm
Vẫn lại chờ, lối ấy có mơ hoa
Vẫn lối xưa, đợi em đêm tịch vắng
Hoa của mơ, bay trong đêm tĩnh lặng
Mộng dõi theo, con đường nhỏ, lối em về…
Vẫn là vẫn, dõi theo lối triền đê
Nhớ dáng em dung dăng chiều tan lớp
Vẫn y nguyên lời em: Mình tái hợp
Nguyện bên nhau, trăm năm mãi má kề!
Con sông ngoằn ngoèo, chiều theo những triền đê
Em bên sông, hát câu ca : Đêm nhớ
Trách than ai, để mình em vò võ
Chỉ mình ên, đêm lạnh lắm hỡi người ?
Tháng mười về, hơi lạnh thổi muôn nơi
Đêm nhớ ai, đèn dầu chờ người cũ
Lại thương ai, trằn trọc chẳng thể ngủ
Bởi mơ ai, sao mong mãi chẳng về…
Đêm cô phòng, quạch vắng trăng xóm quê
Hàng tre ru, lời trần tình bỏ ngỏ
Nếu anh có về và ngang ngõ
Xin nhớ vào, em vẫn đợi… Người xưa ơi…
#HoangNguyen
(huyên thuyên cho vui)