Tuesday, January 20, 2015

Hạt nặng...




Như tiếng nhớ, của những mùa đông thay áo
Đào khoe hương, môi chợt thắm nụ sang
Lá trên cành, lốm đốm đổi mầu hoang
Vàng lối cũ, những mùa đông vắng nhớ

Tết sắp sang, mai lại vàng đầu ngõ
Tóc tuyết bay, trắng cả một vùng trời
Cali lạnh, cùng lắm... cũng chỉ run run thôi
Không băng gía, như mùa Đông Paris hoang vắng

Trong một năm, chắc phải có vài phút giây: lặng
Lặng đọc thơ, lặng nhặt lá Thơ rơi
Lặng ngồi nghe, tiếng gì lã chã rơi
Trên lối nhớ, của những ngày tuyết trắng

Mưa Cali, chẳng bao giờ hạt nặng
Chỉ trừ khi, lối ấy vắng Ô Môi
Chỉ trừ khi, lối  ấy vắng tình tôi
Trời thương cảm,  cộng mưa... thêm: Hạt nhớ !

Hoàng Nguyên

No comments:

Post a Comment