Friday, September 23, 2016
Thơ Ngâm: Tình Mãi Yên
Tôi có người yêu, chưa một lần ... bộc lộ
tình yêu tôi vẫn đó, ấp ủ mãi trong tim
Muôn thuở hoa sim tím, tôi vẫn mãi đi tìm
ngàn năm tình bất diệt, đường xưa dấu chân chim...
Hoa giăng, tình muôn thuở, ánh mắt, lối ngàn xưa
thu rơi từng cánh nhỏ, đậu hoa xưa ... bốn mùa...
Mênh mang một mầu nhớ, sao vẫn nợ câu thề
người xưa có còn đó, nét buồn khắp sơn khê...
Hoa xưa, người còn thẹn, tháng dài vẫn thầm mong
duyên xưa, sao chẳng hẹn, để người xưa ... đôi dòng...
Bên nhau, một bờ nhớ, mà sao chẳng chẳng gọi nhau
để tình xưa dang dở, lòng sông sâu... đậm sầu...
Bây giờ, nghìn trùng cách, trăm năm lỡ hẹn thề
mà sao lòng chẳng lặng, nhuốm buồn, mãi lê thê...
Thương em bờ cách trở, tình xưa vắng con đò
thoi xưa không còn đó, sao dệt nốt... tình xưa ...
Đôi người, chung dòng nhớ, mong dệt mộng trăm năm
đâu ai người thố lộ tình mãi yên... trong lòng ...
hoàng nguyên
Qua giọng ngâm: Hồng Ngát, Hồng Liên và Hoàng Thanh
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment