Xuân thì thế, một đời người con gái
Có những hôm, sao nhớ anh đến dại
Đứng một mình, gọi nhỏ : Người yêu ơi !
Trời bồng bềnh, cứ thế áng mây trôi
Và xa vắng, những ngày sắp vào giá
Sao nhớ anh, sao lại nhớ đến lạ
Gọi tên người, mong Loa Kèn gửi mãi trời xa...
Có những ngày, cứ thế... lững thững trôi qua
Bên hàng hiên, em chờ anh trở lại
Con đường quanh phố Hạ*, sao cứ để em, chờ mãi
Anh đâu rồi, những ngày vắng, bóng anh ngang...
Đã lâu rồi, sao anh chẳng ghé sang
Để em đợi, trên ban công những ngày vắng
Phố hôm nay, cớ sao cũng yên lặng
Chắc cũng chờ, cũng đợi bóng anh ngang...
hoangnguyen
* Hạ Lý