Wednesday, December 6, 2023

TRI KỶ TRĂM NĂM

 TRI KỶ TRĂM NĂM

Thôi, anh chẳng, hẹn em nữa đâu
Mùa này mưa, bủa giăng muôn nẻo cũ
Hàng cây xưa, buông mình rơi ủ rũ
Chiếc lá nào, còn lưu luyến gọi tên nhau ?

Thôi, Đông về, chiều ấy đâu nhớ nhau
Mà em hẹn: “Nhớ gặp nhau lần nữa”
Em đã biết, anh: “Yêu em đến muôn thuở
Chẳng thể rời, dẫu trái đất hóa tinh vân”

Thôi em về, bến ấy với người thân
Em gọi họ là người... "Trăm năm tri kỷ "
Để trong anh, một câu hỏi mãi vô lý
“Bao giờ em, mới thực sự yêu anh ???”

Thôi, em về chốn ấy trời trong xanh
Hãy để anh rơi, đếm từng chiếc lá
Em hãy coi anh, như người xa lạ
Chưa từng quen, chưa từng nhớ bao giờ
Trên những con đường, anh trải những hoa mơ
Anh sẽ là lao công, gom lại những kỷ niệm cũ
Xin Chúc mừng em, bên người ấy... tới muôn đời...

hoangnguyen
(xạo cho vui)

No comments:

Post a Comment