Friday, January 26, 2024

Thơ Ngâm: LẼ DĨ NHIÊN

 


Lẽ dĩ nhiên, khi... tiếng lòng anh... vẫn khẽ
nhớ người em, vẫn e ấp ... đứng chờ
Xuân trời đất, xuân của tuổi dại khờ
cho trang giấy, hồn thơ em khép kín...

Kể cũng lạ, khi em tròn mười chín
má chớm hồng, thẹn mới chớm đơm bông
Ngày xa em, khi xuân mới thắm nồng
mà mỗi ngày, tình ta thêm nhiều lớp...

Đời là vậy, như sóng xô muôn trùng lớp
có lớp nào, còn đọng... bến tình đâu ?
cho lòng ta, cứ muôn kiếp mãi âu sầu
Đuổi theo mãi, những mối tình: Tuyệt vọng...

Khi yêu nhau, lòng ta luôn sầu đọng
nhớ về em , người em gái chốn Thành Đô
xuân trong em, của những tuổi mộng mơ
như huơng thoảng, đêm giao thừa, trên đất khách...

Lẽ cố nhiên, chắc em đang thầm trách:
" Gớm! ... yêu anh, sao ghét qúa đi thôi
người ở đâu, sao cách trở... xa xôi
để xuân về... một mình em... lẻ bước ... "

hoàng nguyên
Qua giộng ngâm: Văn Chương và Hoàng Thanh
Qua giọng ngâm: Văn Chương

BẾN NHỚ

 

Thôi hoa nhớ, ai cài thương, tóc ngắn
Ai tới trường, thuở ấy, lá phượng rơi
Ai dõi nhìn, và ước vẫn ở... trên môi
Từ dạo ấy và bây giờ vẫn thế...

Sao, quẩn quanh... với mãi câu: Không thể !
Đường tới trường, hoa đâu rụng người ơi
Sao thời gian, cứ quanh quẩn ngược xuôi
Tết lại đến, và sân trường lại vắng bóng...

Em ở đâu, trong cơn mưa chiều vàng óng
Mình mãi tìm nhau, trong chốn ấy trần gian
Sao, cứ thế ... sao cứ cách quan san
Để lòng người, cứ dệt mơ hằng đêm, gửi về bến nhớ...
Hoa mơ bay, trong những đêm thương bỏ ngỏ

Kệ con tim, bay mãi tới bến mong chờ
Trong đêm trường, vẫn mải miết dệt hoài mơ
Và chốn ấy, người còn thương không người hỡi ?

hoangnguyen

AI XƯA NGƯỜI GỌI LẠI

 

Thôi hoa nhớ, em là tia nắng sớm
Gọi Xuân về, chốn ấy hồng hoa tươi
Thôi đâu rồi, từng hạt sương Ô Môi
Đọng thương ai, những mùa hoa Đào nở

Em ở đâu, trong những đêm khó gỡ
Tơ lòng vương, thuở ấy mình gọi nhau
Em giờ này, đang lững thững về đâu
Khi Xuân về, mầu hồng tươi trên má...

Lại là mơ, từ phía chân trời lạ
Lại dõi theo, trăm năm ấy đâu bây chừ
Trong đêm mơ, hạt nào đọng hồn thơ
Cho ai gửi, đây hương xuân mùa Tết lại...

Lại là xa, sao mà xa xa ngái
Sao chẳng kề, đêm ấy mộng chung đôi
Sao nỡ nào, cứ để tình buông trôi
Trên bến nhớ, ai xưa người gọi lại...

Hoa mơ bay, trong những ngày xuân xa ngái
Đây tơ lòng, xin gửi nhớ triệu năm
Nơi xa đó, tình người nơi xa xăm
Rơi trên má, mầu Đào hoa ngày Tết...

hoangnguyen

THÔI...


Thôi nắng lụa, và hoa cài trên tóc nhớ
Thôi bốn mùa, chốn ấy gọi tên nhau
Thôi những chiều em gửi nhớ về đâu ?
Thôi làn tóc, hương thì mùa dậy nhớ
Thôi hàng cau, đợi trầu không dang dở
Thôi chẳng mơ lòng, gửi chốn ấy người xưa ơi
Thôi những ngày Năm mới lại dần trôi
Thôi chẳng nói mà sao lòng lại nhớ thế
Thôi má hồng, trăm năm lời dâu bể
Thôi nhưng mà, quá khó để quên nhau
Thôi những tơ lòng, hẹn giăng tới ngàn sau
Thôi thôi mãi, mà sao... thôi chẳng thể...

hoangnguyen

NGƯỜI EM GÁI

Bao giờ tôi mơi về Hà nội,
thăm người em gái năm xưa
Để được cùng em ngắm ánh trăng xưa
Để được cùng em hóng gió Hồ Tây
Cho vơi đi nỗi niềm thương nhớ
Đã bao lâu rồi, không gặp lại em dấu yêu
Đã bao lâu rồi, tôi sống bến cô liêu
Mơ về em, một ngày đón anh về
Mình nắm tay nhau, trong chiều nắng
Hạ Vai kề vai, nghe em hát những bản tình ca năm nào
Ôi, Hồ Tây lộng gió, con thuyền đang lửng thửng trôi dần xa
Mình dựa vào nhau, nhìn ánh chiều rơi
Tay trong tay, níu thời gian đứng lại
Cho trái đất, mãi mãi ngừng quay
Cho tình mình, nồng ấm men say
Để em yên, trong vòng tay anh mãi mãi...

Lời 2: Bao giờ tôi mới về Hà nội, thăm từng con phố năm xưa
Để thả hồn theo, những giấc mơ xưa
Để thả lòng theo, những mối tình thơ
Cho hương yêu, đẫm nồng men ấm
Những đêm trăng thề, hứa hẹn cùng em dấu yêu
Những đêm đông về, trên bến vắng cô liêu
Trong tịch liêu, để lòng nhớ một người
Hạnh phúc mênh mang, trong chiều gía lạnh
Trong màn đêm, nghe âu yếm, những lời nỷ non mặn nồng...
Ôi, ngàn năm người cũ, em ở đâu, mãi mãi trong tìm nhau
Đời lặng lờ trôi, tình vẫn lẻ loi, cho muôn năm, ngấm tình sâu lỗi hẹn
Cho nỗi nhớ, mãi còn đây, cho tình nồng, đượm mãi men say
Để cho anh, muôn đời yêu em mãi mãi...

Ôi Hồ Tây lộng gió, con thuyền đang lững thững trôi dần xa
Mình dựa vào nhau,, nhìn ánh chiều rơi
Tay trong tay, níu thời gian đứng lại
Cho trái đất, mãi mãi ngừng quay
Cho tình mình, nồng ấm men say
Để em yên, trong vòng tay anh mãi mãi...
Bao giờ tôi mới... về Hà nội
Thăm... người em gái... năm xưa...

Nhạc và Lời: Hoàng Nguyên
Ca Sỹ: Quỳnh Hoa
Hoà âm: NS Nguyễn Cường


Tuesday, January 2, 2024

AI ẤY NHỚ AI AI...

 


AI ẤY NHỚ AI AI...
Lại ngơ ngác, những ngày đầu Năm Mới
Lại đợi ai, trên bến vắng chẳng qua
Có tiếng gió, cũng kêu lên xuýt xoa:
Sao lại nhớ, bóng ai chiều ngã phố...

Đêm lại mơ, trong đêm, cơn mưa đổ
Ai lại qua, ướt khắp, lối chẳng về
Cơn gió lòng, lại rào dạt lối triền đê
Hương của Tết, lại vỗ về trên bến nhớ...

Em ở đâu, trong kinh chiều dang dở
Tiếng chuông chiều xóm ấy: Lỗi tại tôi
Con nguyện cầu, xin với Chúa ba ngôi
Sẽ giữ mãi, chẳng thôi... đâu Người ạ...

Tình là những, thử lòng trong nghiệt ngã
Ai ấy tìm, ai ấy nhớ ai ai
Để ai ấy, cứ thế mà một mai...
Theo kinh khổ, trăn năm chẳng tròn mộng...
Năm lại mới, hoa Xuân phủ chỗ trống
Gió Xuân nồng, chốn ấy, hồng Ô Môi
Đây tiếng lòng, cùng nỗi nhớ nơi xa xôi
Gửi cho em, mùa Xuân dệt tình nhớ...

hoangnguyen
Than hộ cho vui