Friday, June 28, 2024

SÓNG NHỚ...



Mưa đêm phố vắng
Ánh đèn khuya le lói nơi khung cửa chờ
Anh lần theo từng vệt sáng trong mơ
Sơ chạm phải, tình yêu thành mây khói
Hương của yêu, là những gì chưa kịp nói
Giữ mãi trong lòng, bởi biết nói … cũng thành không
Thôi thà như mưa bụi, chẳng thành giông
Phảng phất nhẹ, trên má em hồng ngày gặp lại
Để hương tình, vẫn nhẹ đậu... môi hồng em mãi mãi
Như tuổi đôi mươi, chưa chạm, thẹn vẫn mãi ửng hồng…

Biết một ngày, em sẽ theo chồng
Bỏ một người, vẫn mong chờ em mãi mãi
Ôi tình yêu ơi, sao trái tim chẳng xích lại
Để một lần thổ lộ, dẫu chia tay
Đời là thế, như cơn gió lất lay
Vô định mãi, cho lòng ta tiếc xót
Muốn yêu ai, sao những ngôn từ dịu ngọt
Sợ ai chê, nên đành giữ mãi bên mình
Ta nhớ em, người em gái lung linh
Như ánh sáng, buổi bình minh tươi sáng
Còn lại ta, kẻ cuối mùa chạng vạng
Hoàng hôn chiều, nhìn sóng… nhớ… người mình yêu...

(Chỉ là huyên thuyên cho vui)

No comments:

Post a Comment