Saturday, February 22, 2025

NGƯỜI ƠI...

Anh lại về thăm Phố Nhớ ngày xưa
Con đường cũ, lại rợp trời hoa Phượng đỏ
Không biết em, có còn ở... nơi đó ?
Hay đã theo ai, khi lòng ai, gọi người cũ... như ve sầu ?

Con phố ngoằn ngoèo... như thuở mới quen nhau
Anh chạy theo, sau những giờ tan lớp
Lòng mải đếm, từng bước chân, mong tái hợp
Trăm năm ơi, sao anh mãi... đợi chờ...

Chẳng có tình yêu nào, mà đẹp tựa bài thơ
Bởi anh viết, cho em người trăm năm nhớ
Chắc là mong nhau, mà không thể nhở
Nên nhớ suốt đời... vẫn chỉ là nhớ mà thôi...

Chẳng lẽ, thương rồi... mà lại buông xuôi
Nên anh vẫn, từng giây... chờ em ngày trở lại
Em ở đâu, trong tiếng thơ đêm, vang vọng mãi
Mong gặp em thôi, bởi nhớ quá... Ơi Người !

#HoangNguyen

No comments:

Post a Comment