Ừ nhỉ, đã lâu không gặp: Nhớ
Em còn đan lại, áo tình xưa
Hay để Đông này, có người nhớ
Mong mãi trăm năm... mãi chẳng chừa...
Hoa xưa lối cũ, bên thành nhớ
Đêm sang dệt mộng, nhớ người xưa
Từ độ... trao tim, bên chùa vắng
Mùa lại thay nhau, mùa chờ mùa...
Bao giờ, hoa Gạo lại đỏ rực
Bao giờ chốn ấy, người lại qua
Bao giờ gặp lại, nơi hiên vắng
Cùng ai chung bước, trong chiều tà...
Hoa lòng vẫn thế một mầu nhớ
Hoa người từ độ... đã nở chưa
Hay vẫn, chuyện tình nghìn đêm lẻ
Để ai... mãi nhớ ... nhớ, chẳng chừa...
Trăm năm, bến đợi là như thế
Đợi mãi em về, chẳng thấy đâu
Chỉ lại mình ta, đời dâu bể
Ôm mối tình xưa... tới bạc đầu...
# HoangNguyen
(huyên thuyên cho vui)
Tuesday, July 15, 2025
Friday, July 11, 2025
LẠI MÙA CHỜ...
Từ độ biệt ly bên bờ nhớ
Em còn đọng lại, kỷ niệm xưa ?
Có còn ngang qua, cây gạo đỏ
Hoa đã hết chưa, khi chuyển mùa ?
Trăm năm, mấy nhớ, khi gặp gỡ
Có để đời nhau... nụ đơm bông ?
Hay như, gió thoảng, bên hiên vắng
Để mặc mây bay, chốn phiêu bồng ?
Đã lâu, không gặp… tự nhiên nhớ
Giây phút, ngỡ ngàng, ngó đời nhau
Đôi ngả biệt ly, từ dạo ấy
Liệu có vô tình... nhớ thương nhau ?
Sân chùa vẫn thế, một mầu vắng
Hoa Gạo như xưa, lại mùa chờ
Ai đem thương nhớ, ươm đầu ngõ
Cho mùa lại mùa... nhớ người xưa...
Trăm năm, mãi thế đời dâu bể
Sao nỡ gặp nhau, rồi lại quên
Ai lại kệ ai, nơi bến đợi
Để ai... nhớ mãi, nhớ... không quên...
#HoangNguyen
(Xạo cho vui)
Wednesday, July 2, 2025
SÔNG THƯƠNG…
Em có về với hội tháng Ba ?
Hoa Gạo đỏ, nhuộm triền sông Thương… đôi bờ nhớ
Anh vẫn đợi đây, chờ em tới muôn thuở
Như những ngày xưa, mình đã hẹn chung đôi...
Hoa Gạo đỏ, nhuộm triền sông Thương… đôi bờ nhớ
Anh vẫn đợi đây, chờ em tới muôn thuở
Như những ngày xưa, mình đã hẹn chung đôi...
Nước sông Thương, vẫn thế lững lờ trôi
Đôi bờ nhớ, ai đã đặt tên cho dòng sông bởi hai người cách trở
Dù có đi đâu, tận phương trời nào đi chăng nữa
Anh vẫn nhớ về… vẫn gọi qua bên bờ ấy: Thương ơi!
VĂN ĐỢI…
Mai xa rồi, lối cũ đầy hoa bay
Trên lối xưa, những chiều hoàng hôn cháy
Hoa Lưu Ly, sao chẳng Lưu Luyến vậy
Cứ Ở - Đi, cho thương nhớ mãi chất đầy
Đã lâu rồi, tôi lại ghé qua đây
Bởi ai xưa, hẹn nhau ngày trở lại
Trong tiếng đêm, có tiếng ai nỉ non mãi:
“Về đi anh, đừng để nhớ cứ chất chồng
Em ở vậy, và nhất định là không
Yêu ai khác, ngoài anh, người trăm năm hỡi
Về đi anh, đừng để em là Thị Đợi
Bởi rất lâu rồi, em chỉ nhớ mỗi Mình, Mình ơi”
Thứ Bảy, Sài Gòn có cơn mưa chợt rơi
Mầu kỷ niệm, loãng dần trong hơi thở
Anh vẫn chờ em, ghé ngang hàng hiên cũ
Chỉ thấy mưa lòng… từng hạt, mãi rụng rơi…
#hoangnguyen
(Than hộ và huyên thuyên cho vui. Ảnh mẫu vô tình)
Subscribe to:
Posts (Atom)