Mai xa rồi, lối cũ đầy hoa bay
Trên lối xưa, những chiều hoàng hôn cháy
Hoa Lưu Ly, sao chẳng Lưu Luyến vậy
Cứ Ở - Đi, cho thương nhớ mãi chất đầy
Đã lâu rồi, tôi lại ghé qua đây
Bởi ai xưa, hẹn nhau ngày trở lại
Trong tiếng đêm, có tiếng ai nỉ non mãi:
“Về đi anh, đừng để nhớ cứ chất chồng
Em ở vậy, và nhất định là không
Yêu ai khác, ngoài anh, người trăm năm hỡi
Về đi anh, đừng để em là Thị Đợi
Bởi rất lâu rồi, em chỉ nhớ mỗi Mình, Mình ơi”
Thứ Bảy, Sài Gòn có cơn mưa chợt rơi
Mầu kỷ niệm, loãng dần trong hơi thở
Anh vẫn chờ em, ghé ngang hàng hiên cũ
Chỉ thấy mưa lòng… từng hạt, mãi rụng rơi…
#hoangnguyen
(Than hộ và huyên thuyên cho vui. Ảnh mẫu vô tình)
Wednesday, July 2, 2025
VĂN ĐỢI…
Labels:
Trang Thơ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment