Saturday, March 14, 2015

Hoa Xuân tình mầu nhớ


Có những cái rất thật
Làm ta thấy thương đau
Có những cái ngàn sau
Cho ta mầu của nhớ
Gặp nhau, bên bến lở
Bàn tay, nắm bàn tay

Hôm nay, gió heo may
Nhớ em, mùa lạnh tới
Xuân thì qua bến đợi
Đào hoa, bướm đậu cành

Lá xuân tình mầu xanh
Hoa Xuân tình mầu nhớ
Mùa xuân tình nhắc nhở
Gọi em, xuân đã về

Tiếng lòng chốn xa quê
Gửi em, đây mùa nhớ
Hoa xoan ngang đầu ngõ
Tim tím một dải đê
Poppy vàng lối về
Anh gọi: Người yêu hỡi !

hoangnguyen

Đong đầy nỗi nhớ




Có những buổi chiều, ngồi nhớ hoàng hôn
Thấy mây bay, ngang xưa bờ vai ấy
Có những ngày nhớ, đong đầy như vậy
Mà chốn nhân gian, chỉ thấy bóng… riêng mình

Có những buổi chiều, hoàng hôn trên nước lung linh
em chia từng  ô, đong đầy nỗi nhớ
Mong làm sao, như những mảnh trăng nhỏ
Soi lên bầu trời, tìm bóng anh yêu

Có những ngày, gió nhớ thổi liêu xiêu
Va vào nhau, những chiều hoàng hôn tóc
Em ngồi đây, nghe tiếng lòng bơi dọc
Để đến bên anh, dẫu xa lắm... chân trời

Chẳng có gì, đong được nỗi nhớ người ơi
Vì vắng nhau, đêm sẽ lạnh dài muôn thuở
Em chỉ mong sao, trong đêm mầu nhớ
Anh lại trở về, như mặt trời rất nhớ:
Trái đất,
B
ình yên thôi…

hoangnguyen



Wednesday, March 11, 2015

Sao đêm về, chẳng lại…



Có những chiều, rất nhớ hoàng hôn
Nên níu kéo, sợ đêm đong đầy nhớ
Ánh tà dương, chói lòa “bơn”(burn= bên) bến lở
Gọi tên em, trong những lúc... hoàng hôn về

Hoàng hôn nào, chẳng lặng lẽ ra đi
Để lại mình ai, bên bờ của nhớ
Trăng đêm nay, chỉ còn một nửa
Chắc thương ai, nên khuyết... những mảnh buồn

Có đám mây chiều, lặng nhớ trôi buông
Chúng rủ nhau về, bên bờ của đợi
Gió nhớ nhau, gọi nhau ơi ới
Người nhớ người, nghe nấc nghẹn... trong tim

Có cánh chim chiều, đứng đó lặng im
Lỡ hẹn người yêu, sao đêm về... chẳng lại ?
Đã nguyện cùng nhau, mà người còn đi mãi
Để hoàng hôn chiều, tiếc nuối... lúc chia xa...

Hoàng nguyên

Thursday, March 5, 2015

Khi trái đất vắng mặt trời...





Sao em lại... trách mình,
T
rong tiếng nhớ hoàng hôn rơi
Để mặc mây trôi, trên bờ môi của nhớ
Hay em sợ, tình ta lại dang dở
Hoàng hôn chiều, ai cất nhớ... vào tim

Cơn sóng chiều
, đổi mây nhớ mầu sim
Giăng
hạt tím, ngang lưng em, mảnh lụa
Gió vô tình, chẳng đùa em, như cũ
Sóng vỗ giận hờn, tiếc nuối tuổi đôi mươi

Có cánh chim chiều, vỗ nhớ trên bến
xa xôi
Theo dải sóng, bay theo em, từng kỷ niệm nhớ
Có tiếng than thở ai, bên bờ biển lở
Vạt nước tràn đầy, đong ắp nhớ, những chiều rơi

Em ở đâu, chốn ấy nơi cuối trời
Người có thấy
Chiều nay, hoàng hôn vàng sóng vỗ
Con tim anh, vẫn còn nguyên câu gọi đó
:
Về đây em, khi trái đất vắng mặt trời...

hoangnguyen