Có
những buổi chiều, ngồi nhớ hoàng hôn
Thấy mây bay, ngang xưa bờ vai ấy
Có những ngày nhớ, đong đầy như vậy
Mà chốn nhân gian, chỉ thấy bóng… riêng mình
Có những buổi chiều, hoàng hôn trên nước lung linh
em chia từng ô, đong đầy nỗi nhớ
Mong làm sao, như những mảnh trăng nhỏ
Soi lên bầu trời, tìm bóng anh yêu
Có những ngày, gió nhớ thổi liêu xiêu
Va vào nhau, những chiều hoàng hôn tóc
Em ngồi đây, nghe tiếng lòng bơi dọc
Để đến bên anh, dẫu xa lắm... chân trời
Chẳng có gì, đong được nỗi nhớ người ơi
Vì vắng nhau, đêm sẽ lạnh dài muôn thuở
Em chỉ mong sao, trong đêm mầu nhớ
Anh lại trở về, như mặt trời rất nhớ:
Trái đất,
Bình yên thôi…
Thấy mây bay, ngang xưa bờ vai ấy
Có những ngày nhớ, đong đầy như vậy
Mà chốn nhân gian, chỉ thấy bóng… riêng mình
Có những buổi chiều, hoàng hôn trên nước lung linh
em chia từng ô, đong đầy nỗi nhớ
Mong làm sao, như những mảnh trăng nhỏ
Soi lên bầu trời, tìm bóng anh yêu
Có những ngày, gió nhớ thổi liêu xiêu
Va vào nhau, những chiều hoàng hôn tóc
Em ngồi đây, nghe tiếng lòng bơi dọc
Để đến bên anh, dẫu xa lắm... chân trời
Chẳng có gì, đong được nỗi nhớ người ơi
Vì vắng nhau, đêm sẽ lạnh dài muôn thuở
Em chỉ mong sao, trong đêm mầu nhớ
Anh lại trở về, như mặt trời rất nhớ:
Trái đất,
Bình yên thôi…
hoangnguyen
No comments:
Post a Comment