Thursday, September 28, 2023

GỌI TÊN NGƯỜI YÊU ( Giọng ca Trọng Nghĩa / Nghĩa Bít)



 https://youtu.be/mN3XQT6VYBo?si=GmHyzTZi-g_YtCVJ

GỌI TÊN NGƯỜI YÊU 
Qua giọng Ca: TRỌNG NGHĨA 
Song Write: CHRISTOPHE 
Lời Việt: Phạm Duy

Ngồi họa hình người tình, vào bãi cát vàng
Hình dáng em ngoan, nụ cười ôi mến thương
Rồi trời mịt mù, làn mưa rồi xóa nhòa
Hình dáng nên thơ, chìm dần trong bão mưa...
Rồi anh sẽ hét,
Sẽ hét lên, hét lên, gọi tên người quen
Rồi anh sẽ khóc,
Sẽ khóc lên, khóc lên, lòng đau triền miên...
Ngồi buồn tủi ngoài đời, tưởng như ngồi với người
Người đã xa xôi, người đi mất hơi
Rồi tìm tìm hoài, rồi như ngóng đợi
Người hỡi có ai, tìm em giúp tôi?
Chỉ còn họa hình, mặt người trên nền cát mềm
Nằm chết êm êm, chìm dần trong nước lên...
Rồi anh sẽ hét, Sẽ hét lên, hét lên, gọi tên tên người quen
Rồi anh sẽ khóc,
Sẽ khóc lên, khóc lên, lòng đau triền miên...


TRĂM NĂM ƠI

 


Lá lại vàng, trên lối về xóm hẹn
Chốn ấy mây trời, ai còn nhớ thương ai
Sao gió mùa, cứ thế thổi hoài
Cho nỗi nhớ, lại rụng rơi trên lối hẹn...

Thu đã sang, nơi ấy lá vàng chưa người hỡi ?
Gió thổi xuân thì, từng phiến nhớ gọi nhau
Nhìn xung quanh, chờ mãi, chẳng thấy bóng em đâu
Chỉ lá rụng, và cây... cùng anh đứng đợi mãi...

Trăm năm ơi, biết bao giờ em trở lại
Cho lối về, mình được bước chung đôi
Tay trong tay, hoa lại gắn trên môi cười
Để tiếng nhớ, chỉ còn là hơi thở...

Đây tấm hình, của một mùa Thu năm cũ
Ai bên ai, cùng ngắm cảnh mây trời
Tiếng của lòng róc rách, chẳng ngừng trôi
Cùng hương tóc, trong gió Thu ngào ngạt nhớ

Bao giờ đây, mình lại gặp nhau nhở
Cho hoa cười, qua lối nhớ bờ vai
Cho tình mình mãi mãi chẳng hề phai
Bởi có nhau, bên đời và mãi mãi...

hoangnguyen

TỪNG GIÂY NHỚ

 


Ôi hoa tím, những chiều buông sợi nhớ
Thuở hồng hoang, mình mãi gọi tên nhau
Lối mưa về, có gió nhớ mùa sau
Hay quên cả, hương xưa anh gọi lại...

Sao cứ để, tình mình tìm nhau mãi
Cơn mưa chiều phố thị , nhớ nặng thêm
Anh mơ em , ngủ yên trong vòng tay anh ấm êm
Và rất thoảng , hương tóc em, thì con gái

Em yêu dấu, xin em mau trở lại
Bởi xa nhau, rất khó thể quên người
Từng giây phút, cứ thế lặng lẽ trôi
Nụ cười em, muôn đời ngự trong anh mãi mãi...


Có cơn mưa hôm nay, quay trở lại
Trên lối xưa, giàn hoa giấy trổ hương hồng
Người yêu ơi, em còn nhớ tôi không
Chiều nay vắng , cơn mưa nhớ lại đổ xuống , trong anh từng giây nhớ...

hoangnguyen

Tuesday, September 26, 2023

HẾT CHỖ


Cảm ơn đời, chốn ấy vẫn bình yên
Nơi câu thơ, vẫn vấn vương tà áo trắng
Nơi đường xưa, vẫn ngập tràn ánh nắng
Và giấc mơ, vẫn biết lối đi về…

Năm tháng nào, vẫn chảy những đam mê
Quê hương ơi, cho ta ngạt ngào mùi hương lúa
Có còn không, cô em gái, vẫn đợi nơi đầu ngõ
Thời gian trôi, vẫn thẹn nét buổi đầu…

Mơ gặp người xưa, đâu thấy bóng em đâu
Chỉ lưu lại, hình bóng em, một trời thương đầy nhớ
Chẳng lẽ xa nhau, là tình ta hết chỗ
Trong chuyến trở về, rất nhớ người xưa ơi…

Hoàng Nguyên

THÁNG NÀO LILY HỢP?

 


Em ngang LiLy dại
Anh đợi Lily tàn
Con đường xưa vòng lại
Tiếng lòng lại mênh mang…

Xa nhau, một trời nhớ
Em lối đợi, chiều sang
Có cơn mưa phố cũ
Từng hạt rơi đôi hàng…

Tháng nào Lily hợp
Mùa nào, Lily tan?
Anh mơ:
Ánh mắt em, thuở đợi
Chờ anh, lối Hạ sang…

Nhưng sao em chẳng lại
Rêu xưa, nhớ bóng nàng
Bao giờ, gặp nhau nhỉ ?
Bao giờ chẳng ly tan ?

Một mùa hoa Bách Hợp?
Người ngang đây người hỡi ?
Đừng để hoa chia ly
Sao Người cứ mãi đi
Để anh, trăm năm đợi…

hoangnguyen
(Xạo cho vui)

GIÓ XUÂN THÌ THỔI QUA

 


(Ảnh đẹp Mẫu cực đẹp> Chôm của anh Quang Trần / Cảm ơn anh)

Em ngang, mùa hoa Gạo
Mầu đỏ rợp triền đê
Tiếng lòng, đang vội vã
Hình như, có ai về...

Hoa xuân thì đang độ
Áo trắng, nhớ trường thi
Hoa Mộc Miên vội đi
Hoa Loa Kèn đứng đợi...

Trăm năm ơi, người hỡi ?
Người biệt mãi chốn nao
Trong những kỷ niệm nhớ
Người có em không nào ?

Bao giờ là tháng mấy
Sao Người chẳng ngang xưa
Lời hẹn về, chẳng thấy
Rêu phong, phủ bụi mờ...

Mong Người về dạo ấy
Gió xuân thì thổi qua
Bao giờ là tháng mấy
Đừng để ai... xót xa...

Người hãy về đây nhé
Mình sẽ ấm vòng tay
Hoa đời sẽ tươi mãi
Vì nhớ thương... hằng ngày...

hoangnguyen


Monday, September 25, 2023

HỌP LỚP

 

Mai bạn về, cùng họp lớp với tôi không ?
Mình sẽ Hàn huyên, những chuyện tóc mai ngày tới lớp
Có những niềm riêng, rất mong mơ tái hợp
Bởi ngày xưa, nhát quá, chẳng thể dám tỏ tình
...

Năm tháng dần trôi, mình chẳng có dịp để thanh minh
Tại sao mến
,  mà chẳng ngỏ lời là sao nhỉ?
Có phải tại người ấy
, quá cao quý
Nên thôi đành, chấp nhận mình đến sau…

Bao năm rồi, tình vẫn thế trong nhau
Bởi rất yêu, nhưng sợ người ta không chấp nhận
Liệu ngỏ lời, nhỡ người ta không vương vấn
Mình lại quê
... bởi người ấy sẽ chối từ...

Nên đôi lúc, chỉ nuôi tình yêu đó trong mơ:
“Mơ gặp nhau, em nhìn anh trìu mến
Và nói
nhỏ: Anh ơi hãy đến
Gần nữa đi anh, đừng để lỡ duyên thì”
...

Đôi lúc nhìn em, sao say đắm si mê
Quên cả bài thi, những ngày tới lớp
Bởi chẳng có gì yêu hơn, ngày tái hợp

Để mình bên nhau , mơ chuyện ấy, trăm năm…

Ôi những ngày xưa, nay chỉ là hương nhớ thời xa xăm
Ôn kỷ niệm cũ, một thời son trẻ
Trong tiếng mơ lòng, có có tiếng xưa nói khẽ
:
Sao chẳng ngỏ lời, ngày ấy bạn xưa ơi

Đã bao năm rồi , bạn lớp học cùng tôi
Tuổi trẻ ơi, ta vẫn còn đây mầu xưa nhớ
Con tim vẫn thế, vẫn mơ những trường xưa sách vở
Thuở tới trường, cùng bạn hữu thân thương
...

Những ngày tung tăng, cùng cắp sách tới trường
Xuân Hạ Thu Đông mỗi mùa một vẻ
Cùng đua nhau
,  học hành tiến tới nhé
Cố cùng nhau, vào Đại học cho thỏa ước mai sau
...

Hôm nay đây, những mộng xưa thuở ban đầu
Ta đã đạt, và hẹn nhau ngày gặp lại
Hãy nhớ nhé, hằng năm và sẽ mãi
Mình gặp nhau, ngày HỌP
LỚP bạn xưa ơi…

hoangnguyen



Tuesday, September 19, 2023

SÂM TRẠNG TRÌNH (Phần 2 và hết 2018): " Bao giờ Tiên Lãng chia đôi, Sông Hàn nối lại, thì tôi lại về"


Sấm Trạng Trình: "Bao giờ, Tiên Lãng chia đôi Sông Hàn nối lại, thì tôi lại về" Tiên lãng đã chia đôi từ thời Pháp thuộc*. Sông hàn đã nối đôi bờ năm 1985 bằng chiếc cầu. Đây là cầu Hàn, nhưng dân gian thường gọi cầu Phao Hàn. Có điều thú vị là Sấm Trạng Trình có nói: "Sông Hàn nối lại" và hai bờ sông đã nối với nhau... nhưng tên cầu là gì ? Lẽ dĩ nhiên, cầu được bắc ở sông nào (đa số) sẽ được gọi tên theo con sông ấy. Dù cầu đó làm bằng vật liệu gì: Xi măng, sắt, thép... phao, gỗ, tre, nứa...v...v... còn một thú vị nữa là con sông Hàn Giang (cũ) bây giờ gọi là sông Thái Bình... thế tại sao không gọi tên cầu là: cầu Thái Bình (?!)... tại sao lại là Hàn, để rồi có chút lạ: Cầu Phao-Hàn ? Nếu năm 1985, cầu được làm bằng SẮT THÉP hay XI MĂNG. Chắc chắn cầu này ngoài văn bản của chính quyền, bà con cũng sẽ gọi là Cầu: HÀN. Nhưng, chính có cầu bằng PHAO này, thì mới có lý do để ý đến chữ: HÀN.

Và hy vọng chiếc cầu mới bằng xi măng khánh thành 01/01/2018. Sẽ đúng với câu hai của Sấm Trạng. Do tình cờ lúc quay Video cầu Hàn 1997 có nói câu: "cầu Hàn, là cầu Phao" (Thật ra, khi đã nói: Đây là cầu hàn, thì không thể nói: Đây là cầu phao. Có thể nói: Đây là cầu Hàn làm bằng các phao. Cảm thấy có gì đó lạ lạ giữa chữ: HÀN và PHAO) vì thế nên suy đoán cho vui.

Trong video vì cắt xén và không phải là chuyên nghiệp, đôi chỗ không được như ý. Kính mong quý vị tha thứ. Xin cảm ơn và mong tha lỗi của các anh chị đã đăng hình trên mạng.
Cảm ơn quý vị rất nhiều.

*
https://hieuminh.org/2014/05/17/ban-d...

SẤM TRẠNG TRÌNH (Phần 1: 1997) : "Bao giờ Tiên Lãng chia đôi. Sông Hàn nối lại, thì tôi lại về"


Sấm Trạng Trình: (Xin đọc qua trước khi xem video) " Bao giờ Tiên Lãng chia đôi./Sông Hàn nối lại thì tôi lại về". Tiên Lãng đã chia đôi, Sông Hàn đã nối đôi bờ (1985) bằng "cầu Phao", tên cầu trên giấy tờ là "cầu Hàn", mọi thứ đều gần thỏa mãn với câu Sấm của Trạng. Đa số mọi người đều nói: "Như thế có thể nói Trạng Trình đã về" ! ( Về vì tên tuổi Trạng đã được Vinh danh trở lại, khi chiếc Cầu "Phao" nối đôi bờ năm 1985). 1. Xin trích ở bài: "Quê hương Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm"/Bảo Vũ (Xin xem link cuối bài này): Qua sông Hàn, chúng tôi đi dọc theo đường số 354 đến địa phận Lý Học - Cổ Am, huyện Vĩnh Bảo, vùng đất nổi danh. Phạm Vũ Hội bảo tôi: - Cụ Trạng tiên lượng việc vị lai như thần. Cái câu ''Bao giờ Tiên Lãng chia đôi, sông Hàn nối lại thì tôi lại về'', đến bây giờ mới rõ. Cái năm cầu phao sông Hàn được bắc nối hai huyện Tiên Lãng - Vĩnh Bảo; con sông đào cổ xưa chảy ngang qua Tiên Lãng bị bỏ lấp từ lâu được khơi lại; thì ngay sau đó rộ lên hội thảo, sưu tầm khảo cứu về danh nhân văn hoá Nguyễn Bỉnh Khiêm. Rồi văn thơ Nguyễn Bỉnh Khiêm được in ra, cả ''Sấm Ký Trạng Trình'' nữa. Thiên tài của Người đã được công nhận và tôn vinh. Thế là Người đã về đúng với ngôi vị của mình. Một thời Sấm Ký bị coi là sách mê tín dị đoan. Bây giờ dùng Lý học mà suy thì có nhiều việc đã xảy ra rất linh nghiệm. Phạm Vũ Hội giao thiệp với hoạ sĩ Giang Phiếm, là cháu đời thứ mười sáu của Trạng Trình đã đổi thành họ Giang. Một thời cả dòng tộc Nguyễn Bỉnh Khiêm phải thay tên đổi họ, ly tán thập phương).

Thế: Trạng Trình về chưa ??? Thế: "Cầu HÀN" là cầu gì ??? Thế: "Cầu PHAO" là cầu gì ??? Có cái gì khác giữa "HÀN" và "PHAO" không ??? "Cầu HÀN trên sông Hàn" qúa là bình thường phải không ??? Có cái gì Lạ giữa: Cầu "TRE" lại gọi là Cầu "SẮT" không ??? Thực ra Sấm là vô cùng khó đoán, nhưng đôi khi "có Sấm" đã được các Ngài "Bật mí"... nhưng vì nó được "MÁCH" ngay đấy, ngay đây, ngay đó, quá đơn giản, quá "đương nhiên"... khiến đa số người đời hay "BỎ" qua một cách "rất": VÔ TìNH.

Cũng như chuyện hai cha con người bắt rắn, đào vào mộ của Cụ và đánh đổ bia của Cụ thấy sau bia có chữ Nho đại ý: "Cha con thằng Khả Đánh ngã bia tao Làng xóm xôn xao Bắt đền: TAM QUAN 三 貫 Dân làng theo "chữ Nho trên bia" của Cụ để lại là phải bắt đền: " TAM QUAN" đơn vị Tiền ngày xưa, ngày nay là Đồng. (Xin giải thích lại vì chuyện xưa tới nay toàn viết (chữ quốc ngữ) là "tam QUÁN" nên trong Video cũng bị nhầm. Nay mới biết chữ Nho: QUAN–QUÁN- QUEN ( 貫 ) viết giống mà có thể đọc khác tuỳ theo câu viết... (Quán còn nghĩa là nguyên quán)...

Và: Khi nói về THƠ, thì chữ “viết” "QUAN" trên Bia phải đọc ÂM là "QUÁN" mới đúng về vần điệu THƠ. Còn đọc theo câu chữ QUAN tuy đúng về phạt tiền, nhưng nghe không vần - không đúng về THƠ... bị ngang ngang.

Thế mới biết trong Sấm: "VIẾT thế ĐỌC- Hiểu phải kiểu KHÁC" mới "ĐÚNG" ý cuả Trạng... và đây là cái "HAY" của SẤM TRẠNG. Trạng biết, ai sẽ cần phải đọc kỹ - phải hiểu ẩn ý của Trạng nhắn ở đây... chẳng phải Quan Phủ là người "phải đọc kỹ- phải hiểu rõ" và là người có học hay sao... mà khi có học (xưa) anh phải hiểu: Thơ, khi viết thế phải đọc như thế nào: tam QUAN hay tam QUÁN ??? cho đúng Thơ ! (Bắt Đền phải đọc là: tam QUAN, Đọc theo luật thơ về Âm Điệu phải là: tam QUÁN)... mà "Tam Quán" lại cũng không có nghĩa về Tiền... mới khó???). Sau một thời gian, khi bán hết gia tài của cải cộng thêm vay mượn khắp nơi, hai cha con ông bắt rắn chỉ có được đúng: "QUAN TÁM" không làm sao có nổi "TAM QUAN" như bia ghi… và cuối cùng Vị Quan đã giải thích: Theo ý của Trạng là: Đừng hiểu theo Chữ ghi trên thực tế lẽ thường... mà phải hiểu theo cách đọc của Thơ là "TAM QUÁN”, và được nói lái lại là: "QUAN TÁM" mới đúng. Làng thấy có lý, sau đó làng xin Âm Dương, cứ xin " TAM QUAN" thì hai đồng tiền cứ xấp hay ngửa cả, nhưng khi xin " QUAN TÁM" thì được một xấp một ngửa: Đúng ý Trạng ! Vâng, với Trạng: "Viết thế, Đọc khác, nói lái lại= đúng ý ". Mọi người đã đoán đúng 99%, chỉ còn 1% nữa mà thôi.

Xin mời các bạn xem phần Video về tại sao Trạng Trình chưa về ??? Ngoài ra trong Video này cũng có: Một số "GIAI THOẠI" của Trạng, trong đó có câu đối của Trạng Trình: "Trai Đồ Sơn đứng núi Đồ Sơn Sơn sơn xuất anh hùng hào kiệt" Và cô gái cắt cỏ gần đó đối lại: "Gái Cổ Nguyệt chơi đồ Cổ Nguyệt, Nguyệt nguyệt bằng quân tử trượng phu" Hay về Nơi Cụ an nghỉ:: " Tay Long bến Cổ, tay Hổ đò Hàn Ba Ra ấp lại, Voi đầu chầu sau Huyệt ký tại Ao Dưỡng"

Xin cảm ơn tất cả qúi vị, (Chuyện đoán câu Sấm này chỉ là GÓP VUI cùng qúy vị về câu Sấm này mà thôi. Trong đối thoại có thể có nhiều lỗi... do vừa quay video vừa hỏi, vừa không giỏi... và vừa : SƠ XUẤT. 

 Kính mong qúi vị xá tội. Xin đa tạ.)

Link của bài Trạng Trình của Vũ Bảo:
http://haiphong.gov.vn/Portal/Detail....

Friday, September 15, 2023

Thu đã đến...(Qua giọng ngâm: Hồng Liên)


Thu đã đến...
Thu đã đến, cho lòng thêm nhung nhớ
gió thu về, để nợ tình nhau
người nơi đâu, sao mãi vắng bóng sầu
để muôn thuở, ta tìm em lối mộng...
Đời là thế, vẫn như muôn trùng sóng
mãi vỗ về, trên bến vắng cô liêu
tình vẫn thế, ta vẫn bóng đìu hiu
Trên lối vắng, chờ bóng hồng vô vọng...

Em có nghe, tiếng lòng đang rung động
khi thu về, mình mãi gọi tên nhau
gió thu về, vẫn man mác nỗi sầu
thương nhau qúa, mà sao ta không gặp...
Gió thu về, đây chiều thu vô vọng
một mình buồn, em mãi gọi tên anh
buồn tình mình, như ánh lụa mong manh
phủ kín cả, một trời thu lạnh lẽo...
Anh ở đây, vẫn một mình quạnh quẽ*
như đông về, trên bến vắng người yêu
Thôi em ơi, như thế cũng đã nhiều
tình em gửi, trong lá thư nồng cháy...

Anh mong mãi, có ngày ta gặp lại
mái tóc thề, vội ngủ giữa vòng tay
nụ hôn nồng, ấm mãi với trời mây
cho ta mãi, muôn đời không ly biệt...