Lá lại vàng, trên lối về xóm hẹn
Chốn ấy mây trời, ai còn nhớ thương ai
Sao gió mùa, cứ thế thổi hoài
Cho nỗi nhớ, lại rụng rơi trên lối hẹn...
Gió thổi xuân thì, từng phiến nhớ gọi nhau
Nhìn xung quanh, chờ mãi, chẳng thấy bóng em đâu
Chỉ lá rụng, và cây... cùng anh đứng đợi mãi...
Trăm năm ơi, biết bao giờ em trở lại
Cho lối về, mình được bước chung đôi
Tay trong tay, hoa lại gắn trên môi cười
Để tiếng nhớ, chỉ còn là hơi thở...
Đây tấm hình, của một mùa Thu năm cũ
Ai bên ai, cùng ngắm cảnh mây trời
Tiếng của lòng róc rách, chẳng ngừng trôi
Cùng hương tóc, trong gió Thu ngào ngạt nhớ
Bao giờ đây, mình lại gặp nhau nhở
Cho hoa cười, qua lối nhớ bờ vai
Cho tình mình mãi mãi chẳng hề phai
Bởi có nhau, bên đời và mãi mãi...
hoangnguyen
No comments:
Post a Comment