TIỂU THƯ
Lại trở về, với mầu cũ rêu phong
Hàng hiên ai, ngày xưa từng dệt lụa
Áo trắng ai bay, trong anh từng tiếng nhớ
Ngang trường xưa, nơi chốn cũ... anh chờ...
Anh tới trường, cọc cạch, chiếc xe đạp tuổi thơ
Mỗi
lần ngang, cô tiểu thư ... nhìn anh cười... trốn mất
Hình như có tình yêu... một tình yêu rất thật
Em chẳng chê anh, cậu học trò bằng tuổi... sao nghèo...
Tháng năm lay lắt buồn, như cơn gió may heo
Cơn lạnh lùa theo, từng sợi tơ của phố
Áo mỏng mùa Đông, cơn lạnh chẳng chừa chỗ
Len lỏi trong anh, từng giây nhớ, cắt người...
Có những cuộc tình đẹp lắm phải chia phôi
Nhường chỗ lại, cho ai người dìu em, tới bến bờ hạnh phúc
Anh thà rét, trong đêm Đông dẫu gục
Vẫn ngẩng cao đầu, mong em mãi ấm êm...
Năm tháng dần trôi, năm tháng chẳng quên
Căn nhà xưa, cô tiểu thư, đợi trăng tròn mười sáu
Anh vẫn thế, vẫn nén thật sâu tình mình giấu
Trong ngăn cuối cùng, của trái tim nhớ về em..
Cũng phải lâu rồi, nơi chốn cũ thân quen
Vẫn con đường xưa , bốn mùa vẫn thế
Có bóng của em, cô tiểu thư nhỏ bé
Chợt thấy anh khờ... vội trốn vào trong...
Ôi kỷ niệm, muôn đời sao ta cứ hoài mong
Hình bóng của em, người tình mơ... muôn thuở
Anh vẫn như ngày xưa, vẫn luôn luôn nhớ
Người em thương, thuở ấy tới muôn đời...