Đêm vắng xưa, ánh đèn chờ người cũ
Hoa trắng thuở nào, người đã tặng ai ai
Đã bao đêm, em chờ tới sớm mai
Mà đâu thấy, lối xưa bóng người lại
Mùa chuyển mùa, mùa lại vắng bóng ai ai
Để trong đêm, thổn thức tếng thở dài
Sao đợi mãi, người chẳng quay trở lại ?
Trong tiếng đêm, gió mùa Đông thổi mãi
Cửa liếp sao che, ấm lại những mong chờ
Người ở chốn nào, trong đêm vắng bơ vơ
Con thuyền đã, neo bến bờ nào chưa nhỉ ?
Sao nỡ để, tình ai đêm đơn cô lẻ
Chỉ nhớ thương người, muôn kiếp mãi... mà thôi...
Hoàng Nguyên
No comments:
Post a Comment