Có những ngày, mưa rất nhớ "Nhà , Mình" * ơi
Ai hẹn ai, nơi cuối trời Xóm Đợi
Rừng thông xanh, vẫn rì rào tiếng gọi:
“Người về đi, xóm vẫn nhớ tới người “...
Xin hãy nhớ... Nhà Mình và xóm đợi
Nơi có tiếng chim, bốn mùa đều cùng nói:
“Về đi thôi, em vẫn mãi trông chờ”...
Năm tháng bao lần, ngang qua ngõ tuổi thơ
Đời còn bao lâu, mà sao chờ nhau mãi thế ?
Đừng để tiếng lòng, như con dế kể lể:
“Tại nhớ người, nên thế... gọi cả đêm”...
Chẳng có tình yêu nào, mà cố có thể quên
Bởi vì quên, là ta đã không còn yêu người nữa
Năm tháng phôi phai, trong tim ta vẫn hừng hực lửa
Lửa của yêu, vẫn ngun ngút mây trời...
Rồi những chiều, mây trắng lững thững trôi
Ngang lối xưa, Nhà Mình ai đứng đợi
Có con chim, hình như đương muốn nói:
“Về đi thôi, em cũng nhớ tới người “...
hoangnguyen
(Xạo cho vui)
* Studio: “Nhà Mình”
No comments:
Post a Comment