Một chiều gọi nhau nhớ
Sông Bonnal một thuở
Hoa Huệ trắng mãi chờ
Bến nào, của sông mơ
Cho thuyền anh cập lại
Sông nào chẳng chảy mãi
Thuyền anh đến chẳng trôi
Đây nỗi nhớ xa xôi|
Gửi tới người vạn dặm
Nhớ người… ôi nhớ lắm
Sao chẳng về, người ơi
Đừng để em chơi vơi
Như cánh đào sau Tết
Xuân qua thì rụng hết
Lại tiếc nhớ mùa sau
Nhưng… dù anh có nơi đâu
Anh vẫn chờ anh mãi
Vẫn mơ ngày gặp lại
Mình mãi mãi bên nhau…
hoangnguyen
No comments:
Post a Comment