Lại là nhớ, hoa Xuân thì mùa Tết
Đào hồng hoa, chốn ấy nở... chưa người ?
Có đôi chim én, bay lượn, khắp muôn nơi
Tìm tổ ấm, để xây nhà hạnh phúc
Xuân lại đến, tiếng lòng rộn rã giục
Em ở đâu, nơi chốn ấy phồn hoa
Có bao giờ, người còn nhớ đến ta
Khi gió nhớ, lại lùa về, trong trái tim anh mãi nhớ
Hoa Đào Xuân, đã khoe mầu thắm đỏ
Người ấy, biệt kinh kỳ, để lại cánh đào rơi
Bay bay bay, trong tiếng nhớ của ru hời
Vẫn mong mãi, tới bên nàng huyền thoại...
Mùa Xuân ơi, sao mà xa , xa mãi
Cho tôi mong về, chốn ấy những ngày Xuân
Được thả lòng mình, trong những lúc bâng khuâng
"Sao, đợi mãi... người chốn nào, chẳng lại"
Xuân thì đi, Xuân thì lại đi mãi
Chỉ có chốn ấy mây trời, vẫn đọng nhớ, người tình ơi
Xin hãy về, cho thương nhớ kẻ đôi nơi
Được xum họp, dưới Trời xuân, mùa Tến đến...
hoangnguyen
Monday, February 12, 2024
XUÂN NHỚ : Nguyễn Thị Việt
Labels:
Trang Thơ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment