Nắng trườn ngang, sườn đồi mầu đá đỏ
Em lặng yên, thả hồn theo tiếng gió
Lòng lại mơ ai, nơi chốn ấy xa vời...
Sao anh chẳng về, để tiếng nhớ lòng em buông trôi
Theo dòng nước chảy về đâu người hỡi
Trăm năm ơi, một mình em bên bến đợi
Mong lắm người về, cho nỗi nhớ lên ngôi...
Xin người đừng đổ, tại vì... người ở nơi xa xôi
Để tiếng gió, thổi ngang bay, một trời nhớ
Anh có biết không, mình em bên bến lở
Hoàng hôn chiều, rất nhớ người yêu ơi...
Xin người hãy về, đừng để đó mình em thôi
Trên bến vắng, chờ anh đến muôn thuở
Thì con gái, chỉ một thời gian thôi, xin anh hãy nhớ
Về đây anh, đừng để em... lỡ xuân thì...
hoangnguyen
No comments:
Post a Comment