Lối em về hoa Phượng đỏ mầu môi
Chiều trôi chậm, vẫn vội theo làn tóc gió
Có bóng ai, ngẩn ngơ tiếc giờ ngọ
Đứng bóng chờ, con bọ ngựa chẳng nhanh
Mùa của nhớ, hỏi anh giờ đâu nhỉ ?
Có cơn nhớ, vội nghỉ chân đầu ngõ
Đợi ai về, xóm ấy nhớ người ơi...
Chiều chậm buồn, lối ấy lại chia phôi
Lại hẹn nhau, gió lùa làn tóc nhớ
Tiếng thì thầm bên tai, lời nhắc nhở
“Ai lại chờ ai, sao đợi mãi ơi người”...
Tháng năm nào, hoa Phượng đỏ trên môi
Xuân thì qua, Hạ về mong người lại
Chắc lần này, em sẽ cầm tay anh mãi
Chẳng rời đâu, bởi sợ lắm xa người…
Sao mình lại, là kẻ đôi nơi
Để tiếng nhớ, Hồng môi bốn mùa gọi
Có con chim, gọi bạn về nỉ non nói
Mình nguyện bên nhau sẽ mãi mãi chẳng rời…
Huyên thuyên cho vui, cảm ơn Model Anh Phượng