Tháng năm hoa Phượng đỏ tươi như môi em người con gái
Anh đứng bên này sông gọi lại
Gió thổi Xuân thì, lất phất gọi: Mình ơi !
Tháng năm, nỗi nhớ nơi xa xôi
Cứ thở than, sao mình lại xa nhau như thế
Sao mình chẳng gần nhau, để có thể, nối những bờ thương, khi nắng sớm tháng năm về
Hoa Phượng lại đỏ rực trời trên khắp nẻo quê
Dòng sông thì thầm, thấy cảm thông tiếc cho người viễn xứ
Sao mình chẳng gặp nhau, khi đúng mùa Phượng nở
Để mầu chia ly, mang theo mãi, bên lòng ?
Tháng Năm Phượng Hồng, người có nhớ tôi không?
Tôi bên này sông, vẫn mơ ngày gặp lại
Thôi chẳng thể nào, xa em mãi mãi
Phượng đã đỏ Hồng, mong em đừng lấy chồng… hãy đợi tôi…
hoàng nguyên
Anh đứng bên này sông gọi lại
Gió thổi Xuân thì, lất phất gọi: Mình ơi !
Tháng năm, nỗi nhớ nơi xa xôi
Cứ thở than, sao mình lại xa nhau như thế
Sao mình chẳng gần nhau, để có thể, nối những bờ thương, khi nắng sớm tháng năm về
Hoa Phượng lại đỏ rực trời trên khắp nẻo quê
Dòng sông thì thầm, thấy cảm thông tiếc cho người viễn xứ
Sao mình chẳng gặp nhau, khi đúng mùa Phượng nở
Để mầu chia ly, mang theo mãi, bên lòng ?
Tháng Năm Phượng Hồng, người có nhớ tôi không?
Tôi bên này sông, vẫn mơ ngày gặp lại
Thôi chẳng thể nào, xa em mãi mãi
Phượng đã đỏ Hồng, mong em đừng lấy chồng… hãy đợi tôi…
hoàng nguyên
No comments:
Post a Comment