Thursday, May 2, 2024

PHỐ PHỦ

 

Thôi lại về, chốn ấy chiều giăng câu
Lại mơ ai, những chiều hoàng hôn phủ
Có tiếng khói, phủ trên từng phím nhớ
Một mình chiều, rất nhớ từng hạt rơi…

Thôi, mình đành cất nhớ đi thôi
Bởi ai ai, có cùng một tiếng nhớ ?
Chỉ là xao*, nên thôi chấp nhận tình dang dở
Cơn mưa đổi mùa, trên lối nhớ hoàng hôn xưa…

Có bao giờ, mình lại nhớ một mùa mưa
Phủ phố chiều, trong câu thơ phố phủ
Em ở đâu, trong cơn mưa phố nhớ
Để anh chờ, bên hiên vắng… chỉ mưa rơi…

Hoàng Nguyên
* xao nặng

No comments:

Post a Comment