Tháng Chín mưa
Ai đợi ai trong đêm tịnh vắng
Ngọn đèn khuya leo lét, em đợi tiếng chuông reo
Tháng Chín, anh ở xóm cheo leo
Nhìn phố núi, than: “Sao mình nghèo như thế”
Chỉ giàu tình thôi... thì không thể, trọn vẹn chữ yêu, đúng nghĩa cuộc đời
Tháng Chín, có cơn mưa nơi xa xôi
Ai đợi ai, đêm nay ngày trở lại
Đêm mất điện, chỉ tiếng côn trùng gọi nhau mãi:
"Về mình ơi,
trái đất sẽ chẳng còn"...
Phố núi buồn, trong tiếng nhớ héo hon
Ngoài kia mưa, sao lòng em dột mãi
Có phải, cánh cửa nơi xưa chẳng khép lại
Đợi chờ ai, đã bao năm... sao người ấy…chẳng về ?
Con đường vòng vèo, nơi phố khuya
Ngọn đèn đường đung đưa, theo từng cơn gió
Em mong sao Hoa Tím Nhớ nở đúng giờ Ngọ
Mình dắt tay nhau... về phía ấy : Thỏa Mong Chờ...
#HoangNguyen
Than Văn Hộ cho vui
No comments:
Post a Comment