Friday, March 7, 2025

NGƯỜI ƠI...

 

những chiều, lặng nhìn xuống bờ vai
Người nghiêng... nhớ, nét cười còn dang dở
Ánh mắt buồn, thuở đầu đầy bỡ ngỡ
Sao... cứ nhìn, kỹ thế... người ơi ?

Tóc trườn mình, mặc rối, kệ... thế thôi
Bởi Xuân thì,  sau lưng em bỏ lại
Có những giây, em chờ người ấy mãi
Sao trên trời... lại mọc giữa bình minh...

Thuở vai trần, thuở đẹp nhất của mùa xinh
Em thiếu nữ,  chân trần, rời phố thị
Chỉ có anh... là người nhiều thần bí
Khiến em xuôi lòng... vội bỏ LA

Năm tháng hao gầy, với nỗi nhớ ngất ngây
Anh giờ đâu, phương trời nào biệt vắng
Để mình em nghiêng, sợ rơi trong khoảng lặng
Bởi anh quên, những năm tháng bên người...

Tháng Ba về rồi, tháng Ba ơi
Mưa đỏng đảnh, xàng xê nơi bến đợi
Em chỉ mong, như ngày xưa anh thường nói:
Mình lại bên nhau, triệu năm mãi chẳng xa rời...

#HoangNguyen

No comments:

Post a Comment