Monday, July 1, 2024

ĐÂY LÀ NHỚ


Tháng Bảy mơ bay, ngang thành nhớ
Con tim lại nấc lên, lời than thở
Những thương lòng, cứ thế lại buột rơi
Tháng Bảy nơi cuối trời, Phượng lại nẩy mầm cho mùa mới
Có những bản tình ca, ca trong đêm nỷ non gọi
“Người yêu ơi, Hạ tới sao chẳng về “...

Có những con đường dài lắm, như dải đê
Nơi xa lộ quê anh, mùa hạ nhớ
Có cánh chim, đo bầu trời bằng nhịp thở
Bởi lất lây, sải cánh cũng dư thừa...

Sen Hồng mùa này đã vào trưa
Con cò lặn lội, tìm cho con, bữa no bữa đói
Anh lặng mình, đứng trong đêm khẽ gọi
“Mình ơi mình, anh nhớ quá mình ơi ?”

Tiếng nguyện cầu, bên khung cửa đơn côi
Lời thiếu phụ, vẫn râm ran hằng đêm mong tình mình mãi đẹp
Xa xa, khung cửa nhà ai chẳng chịu khép
Chắc cũng đang... nguyện ước mãi chung đôi...

Tháng Bảy về rồi, tháng Bảy ơi
Đây là nhớ, gửi em người vạn dặm
Dẫu xa nhau, nhưng tình anh vẫn thắm
Bởi môi hồng , chốn ấy... vẫn đợi anh...
Chỉ là huyên thuyên cho vui

No comments:

Post a Comment