Có những chiều như thế lặng trôi Hoàng hôn vắng, trong những chiều mưa biệt phủ Mây lang thang bay, khắp phố phường năm cũ Bóng cố nhân, nay biệt vắng chốn chân trời
Em ở chốn nào, trong cơn mưa nhớ đầy vơi Có còn nhớ, lời gọi nhau trong những mùa xa xưa ấy Sao cứ để, từng hạt thương rơi như vậy Có hạt nào rơi, đúng chỗ anh đâu ?
Em có về với hội tháng Ba ? Hoa Gạo đỏ, nhuộm triền sông Thương… đôi bờ nhớ Anh vẫn đợi đây, chờ em tới muôn thuở Như những ngày xưa, mình đã hẹn chung đôi...
Nước sông Thương, vẫn thế lững lờ trôi
Đôi bờ nhớ, ai đã đặt tên cho dòng sông bởi hai người cách trở
Mai xa rồi, lối cũ đầy hoa bay Trên lối xưa, những chiều hoàng hôn cháy Hoa Lưu Ly, sao chẳng Lưu Luyến vậy Cứ Ở - Đi, cho thương nhớ mãi chất đầy Đã lâu rồi, tôi lại ghé qua đây Bởi ai xưa, hẹn nhau ngày trở lại Trong tiếng đêm, có tiếng ai nỉ non mãi: “Về đi anh, đừng để nhớ cứ chất chồng Em ở vậy, và nhất định là không Yêu ai khác, ngoài anh, người trăm năm hỡi Về đi anh, đừng để em là Thị Đợi Bởi rất lâu rồi, em chỉ nhớ mỗi Mình, Mình ơi” Thứ Bảy, Sài Gòn có cơn mưa chợt rơi Mầu kỷ niệm, loãng dần trong hơi thở Anh vẫn chờ em, ghé ngang hàng hiên cũ Chỉ thấy mưa lòng… từng hạt, mãi rụng rơi…
#hoangnguyen (Than hộ và huyên thuyên cho vui. Ảnh mẫu vô tình)
Đây Hải phòng yêu dấu, đây quê tôi hùng vỹ Những năm xa rồi, vẫn còn nồng cháy trong tôi Hải phòng ơi, nhớ những chiều xưa Mùa thu sang, em còn về đây Khăn san bay những ngày tới trường Tà áo tung bay rợp trên phố phường
Mình cùng nhau sánh bước chiều thơ Hàng phượng vỹ bên hồ nghiêng bóng Không gian thêm thắm mầu kỷ niệm Làn gió tung bay trên mái tóc thề
Lòng rộn vui phơi phới Mong người yêu sẽ tới Khi mùa thu về rợp bóng giai nhân Phố phường vui như Tết đầu năm Lòng lâng lâng những ngày đầu xuân Cho em thêm phấn hồng má đào Phảng phất hương đêm mùi hương pháo nồng
2. Bao kỷ niệm yêu dấu, trong tim tôi ngày ấy Những năm xa rồi vẫn còn nồng cháy trong tôi Từng ngày mơ phố cũ chiều xưa Mình bên nhau dưới trời phượng vỹ Hoa mơ bay những ngày tan trường Làn gió tung bay trên mái tóc thề
Bao niềm vui của tuổi mộng mơ Làm đôi ta bên bờ thương nhớ Cho con tim những giờ mong đợi Mình nhớ thương nhau tình yêu ban đầu
Rồi từng đêm thao thức Mong người yêu sẽ tới Trong lòng tràn ngập những nhớ thương nhau Bao niềm vui sẽ đến cùng tôi Lòng lâng lâng nhớ người mình yêu Say cơn mơ những chiều nắng hạ Mình dắt tay nhau dạo quanh phố phường
Chiều nào đây ta lại cùng em Mình bên nhau dưới trời đầy hoa Tay trong tay giữa trời pháo nổ Mà ngỡ duyên ta đẹp duyên thắm nồng Ngày nào đây ta lại về đây Ngày nào đây ta lại gặp nhau...
Mộc Miên ơi, có phải mầu đỏ làm tình ta lúng túng Muốn ngỏ lời yêu, sao thấy nghẹn mãi trong lòng Tháng Ba hoa Gạo đỏ, mầu thủy chung Anh vẫn giữ, những kỷ niệm bên em, một thời cháy bỏng Hoa như tim, chất chứa một tình yêu nồng ấm Anh nguyện trao em, cho tới tận mãi sau này...
Hoa Gạo rụng đầy, đúng ngày chia tay Anh cầu chúc em, trăm năm hạnh phúc Rất có thể, ngày xưa có anh chàng... mơ người yêu... rồi ngã gục Làm chú voi ngoan, phủ phục... đợi em muôn kiếp trước cửa Chùa
Tháng Ba hoa gạo đỏ rồi, em đã về chưa ? Chắc đã quên, những lời ngày xưa mình hẹn ước Anh chẳng mơ giàu sang... như mơ được Có em kề bên, mình sẽ yêu nhau tới muôn đời...
Nhưng mơ chỉ là mơ, thế mà thôi Bởi hoa Gạo đã rụng, khi em theo về... nhà người khác Anh mãi mãi là kẻ thất lạc... trong trái tim em, dẫu rất nhỏ, nhưng thấy khó vô cùng...
Cónhững chiều, lặng nhìn
xuống bờ vai
Người nghiêng... nhớ, nét cười còn dang dở
Ánh mắt buồn, thuở đầu đầy bỡ ngỡ
Sao... cứ nhìn, kỹ thế... người ơi ?
Tóc trườn mình, mặc rối, kệ... thế thôi
Bởi Xuân thì, sau lưng em bỏ lại
Có những giây, em chờ người ấy mãi
Sao trên trời... lại mọc giữa bình minh...
Thuở vai trần, thuở đẹp nhất của mùa xinh
Em thiếu nữ, chân trần, rời phố thị
Chỉ có anh... là người nhiều thần bí
Khiến em xuôi lòng... vội bỏ LA
Năm tháng hao gầy, với nỗi nhớ ngất ngây
Anh giờ đâu, phương trời nào biệt vắng
Để mình em nghiêng, sợ rơi trong khoảng lặng
Bởi anh quên, những năm tháng bên người...
Tháng Ba về rồi, tháng Ba ơi
Mưa đỏng đảnh, xàng xê nơi bến đợi
Em chỉ mong, như ngày xưa anh thường nói:
Mình lại bên nhau, triệu năm mãi chẳng xa rời...
( Ảnh của anh Quốc Cường https://tracuuquyhoach.com/tin-tuc/thang-3-ve-di-san-hoa-gao-51580077)
Có những ngày rất nhớ, mình gọi nhau Em ở đâu, trong những chiều hoàng hôn vắng Hoa Gạo rơi, bên góc đình yên lặng Lại mùa chờ, đỏ lắm, lối em qua...
Con đê ngoằn ngoèo, như những bản tình câ Anh viết tặng em, thuở đầu mình mới gặp Sau những nốt nhớ, là mong, sẽ... là nốt sắp Mãi bên nhau, thành bản nhạc cuộc đời...
Có những chiều, tháng Ba hoa gạo rơi Áo trắng sân trường - con đê - mái đình cong- nỗi nhớ Anh đợi em ngang, với chiếc xe đạp cũ Mong chở em về, mà đâu thấy bóng em đâu...
Rét tháng Ba, cùng những cơn mưa mãi dãi dầu Cơn lạnh co ro, trái tim chờ người ấy lại Mơ trần gian có hai người bên nhau mãi Sưởi nỗi mong chờ, bằng hơi ấm những bàn tay...
Người ở phương trời nào, sao chẳng ghé qua đây Bỏ lại con đê, mái đình cây gạo Bỏ lại ai, một mình chờ em dưới trời mưa bão Vì tội trót yêu người, dẫu biết tình đó... sẽ tàn phai...
ThứSáu mơ bay
Anh mơ bên em, những ngày hoàng hôn lại
Mơ mãi bên em, cùng hò hẹn thuở thiếu thời
Cùng nắm tay em, trong những chiều ngắm hoa đào rơi
Cùng mỉm cười, trao nhau: “Xuân tình ta, muôn đời chẳng rụng rơi anh nhỉ !“
Thứ Sáu mơ bay
Hoa Ban rụng rơi, trên lối về xóm cũ
Có tiếng hát ai, trong đêm không ngủ
Gửi tới muôn vạn dặm xa, những sóng nhớ dẫu muôn trùng
Thôi anh chẳng muốn, em là hoa phù dung
Bởi mầu hoa ấy, sẽ đổi theo, nắng ngày vội vã
Anh chỉ muốn em là hoa mộng mơ thôi em ạ
Vì chỉ có những mộng mơ, tình ta mới dung dăng, bên nhau tới muôn đời
Trong những mơ lòng, về người ấy nơi xa xôi
Anh hằng mong, mình lại cận kề bên nhau muôn kiếp
Và tay anh đây, xin em nắp tiếp... chặt vào
em... mình sẽ bên nhau tới muôn đời...
Anh lại về thăm Phố Nhớ ngày xưa Con đường cũ, lại rợp trời hoa Phượng đỏ Không biết em, có còn ở... nơi đó ? Hay đã theo ai, khi lòng ai, gọi người cũ... như ve sầu ?
Con phố ngoằn ngoèo... như thuở mới quen nhau Anh chạy theo, sau những giờ tan lớp Lòng mải đếm, từng bước chân, mong tái hợp Trăm năm ơi, sao anh mãi... đợi chờ...
Chẳng có tình yêu nào, mà đẹp tựa bài thơ Bởi anh viết, cho em người trăm năm nhớ Chắc là mong nhau, mà không thể nhở Nên nhớ suốt đời... vẫn chỉ là nhớ mà thôi...
Chẳng lẽ, thương rồi... mà lại buông xuôi Nên anh vẫn, từng giây... chờ em ngày trở lại Em ở đâu, trong tiếng thơ đêm, vang vọng mãi Mong gặp em thôi, bởi nhớ quá... Ơi Người !
Lại trở về, với
tháng Hai mưa
Hoa Ban nhà ai, rơi đầy phố vắng
Có tiếng đàn ai, trong đêm rất lặng
Cùng tiếng hát ai, trong đêm, rất nhớ một người...
Trong ánh đèn mầu, phố lặng mưa rơi
Cánh hoa Ban đêm,ướt đầm vai nhớ
Tiếng đêm lanh canh, mái tôn đầu ngõ
Như gợi lòng ai, những đêm nhớ... ai người...
Tháng Hai, hoa lòng, phố nhớ buông lơi
Ai kệ ai, theo nước mùa chảy mãi
Ai lại mong ai, từ phương trời xa lại
Nhớ một vòng tay, trong đêm vắng... mong lắm, những cận kề...
Con đường vòng vèo, phố vắng, đèn khuya
Bóng ai lẻ loi, một mình, bước chậm trên hè, nơi từng hội ngộ
Anh vẫn thế, một mình lội ngược phố
Tìm mãi bóng ai, nơi xưa cũ hẹn thề...
Tháng Hai bây giờ, dài lê thê
Chắc bởi nhớ, bởi mong ngày tái ngộ
Anh vẫn chờ em, vẫn chờ em như thế
Bởi trăm năm, hợp đồng ngày ấy... tự ký rồi...
Tháng Hai, hoa Đào rụng Em ngẩn ngơ khóc một phương trời Có cơn gió nhớ, làm lệch những sơi tóc trên môi Em, kệ nhớ, che xuân thì người con gái Hình như mong, hình như nhớ... người trăm năm trở lại Nên thôi... lòng - tóc chải, những ngày Xuân ...
Trăm năm ơi, đời là những trầm luân Cho nỗi nhớ, làm tình ta đôi ngả Đời là thế, làm tình ta nghiệt ngã Nhưng cuối cùng, anh tin mình, sẽ mãi bên nhau...
Trăm năm hỡi, dù em mãi nơi đâu Anh sẽ tìm em, ngày trở lại Mình sẽ bên nhau, để tình ta mãi mãi Ở bên nhau, triệu năm mãi chẳng rời...
Người bỏ tình tôi, bên góc chợ
Bơ vơ, nuối tiếc mãi hoài mong
Chưa thương, mà đã vôi vàng mất
Để đêm đêm đến, vỡ trong lòng...
Phải rồi, ṭại vì tôi vội vã
Trót nói thật lòng, tôi yêu em
Có biết rằng đâu, tình tơi tả
Có biết rằng đâu, em chẳng thèm...
Em chẳng thèm yêu, em chỉ đùa
Biến tôi thành kẻ: Tình nhân thua
Bơ vơ, giữa chợ tình qua lại
Để mặc dòng trôi, để tôi chừa...
Tôi chẳng chừa đâu, người có hay
Vì lòng tôi đã, nhuốm men say
Thương em, tôi cứ tìm em mãi
Sẽ gặp em thôi... Sẽ có ngày...
Tôi lại lần theo, lối sỏi xưa
Dõi theo dấu cũ, những chiều mưa
Theo chân em cũ, trên đường vắng
Chẳng thấy em đâu, em đâu giờ
Ngõ vắng quạnh hiu, lòng buồn nhớ
Muôn thuở tìm em, đến kiếp nào
Xa nhau, tình mãi sao vương nợ
Em ở nơi nào, sao mất nhau ?
Đêm nay, mưa lại giăng đầy lối
Ngõ vắng em rồi, mưa lại mưa
Nước vẫn cứ trôi, tình muôn lối
Tôi đã mất em, mất... thật... rồi...