Thursday, August 29, 2024

TỪNG NGÀY NHỚ

Lại chờ nhau, trên con dốc đìu hiu
Chiều chậm trôi, ai chờ ai trên lối vắng
Con đường đến với em, chưa bao giờ phẳng lặng
Chắc ghập ghềnh, để mình nhớ... thương nhau...

Phố núi vào chiều, phố núi lấp phía sau
Màn sương phủ, Dương Qua bên đây bờ Tuyệt Tình cốc
Độc Cô Cầu Bại dẫu chiến cũng thành Cô Độc
Nên đành thua... lối ấy sương phủ mờ...

Có những con đường đẹp như tựa bài thơ
Khi em viết, tặng ai từng chiều nhớ
Dẫu lẩn khuất, đâu đây mầu dang dở
Cũng dễ hiểu thôi, khi nàng nhớ một người...

Anh mơ mãi, mình vẫn tuổi đôi mươi
Hái hoa rừng, tặng em từng ngày nhớ
Chỉ giữ lại, những bông hoa mầu dang dở
Bởi thương ai, dẫu biết bị tàn phai...

Chỉ mong rằng, em như một sớm mai
Hoa Ô Môi nở tươi trên môi em, người con gái
Hạnh phúc luôn bên em tồn tại mãi
Anh lặng nhìn, cầu chúc... người ấy bình yên...

#HoangNguyen
Huyên thuyên cho vui
 

Thursday, August 22, 2024

TRIỆU NĂM LÀ MẤY MÙA THU NHỈ ?

Triệu năm vẫn nhớ ai đứng đợi
Xóm ấy mưa chiều, khói thoảng bay
Nhớ người con gái, còn nơi đó
Chỉ đợi ai thôi, ngày lại ngày...

Xóm cũ triệu năm, rồi vẫn thế
Anh vẫn đi về lối đợi xưa
Không biết em còn... qua lối đó
Anh biết, mùa sang, mùa lại mùa

Xuân thì, năm tháng theo mầu gió
Anh chép thơ tình, thả mây bay
Trăm năm, sẽ gặp ai thuở ấy
Mơ đón em về... ấm vòng tay

Phố lạnh gió lùa, qua cửa cũ
Anh vẫn chờ em, lối mây bay
Vẫn đây, màu áo đã sờn cũ
Chỉ có anh thôi, sương dãi dày...

Trăm năm cách biệt, là mấy nhớ
Sao cứ mơ lòng, tiếng hạc bay
Có phải thương rồi... nên như vậy
Chỉ đợi em thôi, ngày lại ngày...

Triệu năm là mấy mùa thu nhỉ ?
Bởi chốn ấy chờ, chỉ cỏ may
Nếu thương, mong người hãy ghé lại
Triệu năm, sương gió... đừng đọa đầy...
 
Than Văn Hộ cho anh Nguyễn Văn Chờ cho vui

Monday, August 19, 2024

TRIỆU NĂM ƠI...

Tháng Tám áo dài, cho ai nhớ ai ai
Ai đã tạc, trong lòng tôi, một thời thơ dại ấy
Hoa Phượng còn không, vẫn đó mầu đỏ cháy
Hay đã phôi phai, như câu nói vội tạ từ...
Tháng Tám ùa về, những thổn thức trầm tư
Ai lại mơ ai, trong những chiều gặp lại
Ai lại cùng ai cứ.... ngẩn ngơ mãi
Lặng nhìn nhau, qua mầu lá Thu phai...
Tiếng của lòng, cứ thế chẳng nguôi ngoai
Lại gọi tên ai, trong những đêm tịch liêu vắng
Người ở xa đâu, sao mãi yên lặng
Men rượi ngã mềm, trên phím nhớ người xưa ơi

Chắc chẳng bao giờ, em còn nhớ đến tôi
Nên biệt vắng, nơi chân trời kỷ niệm nhớ
Ta đã từng mơ... bên nhau tới muôn thuở
Nguyện cùng nhau, triệu năm vẫn chung lòng...
Tháng tám ùa về, tháng Tám trời trong
Rằm tháng Bẩy, trăng tròn chị Hằng lại
Còn lại tôi... Chú Cuội cứ đợi mãi
Đâu thấy em về, trên lối cũ triệu năm ơi...

#HoangNguyen
(Xao Văn Nặng)
 

Sunday, August 18, 2024

ĐỂ NGUYÊN...

Có những chiều, rất nhớ gọi nhau
Em ở đâu, trong khoảng trời xa, biệt vắng ấy
Con chim chiều bay, còn có bạn như vậy
Sao mình anh, những thương nhớ cứ giăng mùng
Anh muốn mình hóa gió lên không trung
Tới bên em, bất kỳ giây nào, gọi nhau nhớ
Cho con tim, một nơi bến đỗ
Cạnh bên em, ngăn thương nhớ trăm năm ơi...
Có bao giờ, em còn nhớ đến tôi ?
Thuyền đã xa, chỉ còn gợn từng cơn sóng loãng
Để hằng đêm, trong cơm mê hốt hoảng
“Sao lỡ xa nhau... như thế hỡi người?”
Có thể rằng em, đã êm ấm nơi xa xôi
Thuyền tình em, đã tìm nơi bến đậu
Nhưng, sao chẳng cho nhau một dấu:
“Em đã có chồng, anh ạ, mình quên nhau”
Đời là thế, với muôn ngàn bể dâu
Có người xa, vẫn mong gần người ấy mãi
Nhưng tình ơi, xin tình hãy dừng lại
Bởi chữ thương... em đã gửi người khác mất rồi...
Đời vẫn thế, có những cuộc tình lẻ loi
Một mình cày, trên cánh đồng mơ yêu ấy
Có biết rằng đâu, em vẫn để nguyên như vậy
Cho tôi cày, mãi mãi chẳng thời gian...
hoangnguyen
(huyên thuyên cho vui)

 

EM VẪN CHỜ

 



Em vẫn chờ, một ngày mong anh sẽ đến
Hàng phượng buồn vẫn đợi bóng sân ga
Mùa Hạ ơi, đừng qua đi vội vã
Hẹn hò nhau , rộn rã tiếng ve sầu
Đường chiều lạnh lùng, một bóng người chờ trông
Vạn dặm trùng xa, bao thương nhớ trong lòng
Hẹn hò mà chi, mà sao ta vắng bóng
Người yêu ơi, có còn nhớ nhau không
Đừng vội vàng đi, cho bóng hồng xa xăm
Đừng ngại ngùng chi, cho thương nhớ trong lòng
Để lại sầu đông, úa tàn trên mầu má
Để lại lòng nhau, lá sầu rụng bên sông

Vẫn đó chờ mong một ngày anh sẽ tới
Để lại lòng nhau, nối lại những vần thơ
Cho thương yêu, nối bờ bến đợi
Ta lại cùng nhau... duyên thắm muôn đời...

#hoangnguyen
Nhạc và lời : Hoàng Nguyên
Hòa Âm: Nhạc Sỹ Hoàng Lương

Thursday, August 15, 2024

VỀ PHƯƠNG NHỚ...

 

Ngày khô vắng, anh chờ em nơi bến nhớ
Thuở hoàng hôn, mình mãi gọi tên nhau
Con sóng xô, cánh chim ngược về đâu
Cho sải nhớ, đo ngang trời bằng ký ức

Anh gọi em, một tình yêu rất thực
Sợ khô chiều, em bỏ phố theo ai
Nắng của thương, là sợi nắng ban mai
Đan thành nhớ, ru em ngày cảm mến

Cuộc tình như, sao băng không điểm hẹn
Anh vẫn chờ, chốn cũ triệu năm ơi
Áng mây chiều, bởi thế vẫn cứ trôi
Về phương nhớ, mơ em ngày đoàn tụ...

Saturday, August 10, 2024

CƠN GIÓ NHỚ...

Tháng Tám, đầu thu cơn gió nhớ
Ai ngang ai một thuở
Để mây trời lại nhớ... lúc xa nhau...

Tháng Tám em ở đâu, anh vẫn mong em ngày trở lại
Có cơn gió nhớ, cứ quẩn quanh em mãi
Muốn níu chân em, cùng kỷ niệm cũ chẳng phai mờ...

Trong tiếng chiều, giăng nỗi nhớ như tơ
Anh vẫn mong mơ, ngày gặp em, trên phố cũ
Nơi ngày xưa, mình đã có một thuở

Nhặt mưa rơi, gói nhớ những thương lòng...
Ai đã cùng ai, đi dưới ánh trăng trong
Tay trong tay, nguyện thề bên nhau mãi mãi
Người yêu ơi, anh vẫn chờ em ngày trở lại

Mùi hương tóc thề, vẫn nhớ chẳng biệt ly...
Thời gian trôi, phấn bay tuổi xuân thì
Anh vẫn thế, vẫn yêu em, như mình từng đã
Có thể tại anh, là tại anh tất cả
Dẫu xa rồi, anh vẫn nhớ thương em...

#HoangNguyen

 

SÔNG THƯƠNG...


Thôi... em chẳng bơi dọc sông Thương đâu
Bởi lưới nhớ, sẽ giữ em, ở lại mãi
Sợ anh đi, không bao giờ trở lại
Xuân thì em, hết nước mắt, những mong chờ...

Thôi đừng để em, lại bơi dọc, con sông Mơ
Bởi cuối trời, đâu thấy anh ở đó
Để mình em, một mình như cơn gió
Lại dọc ngang, đan nỗi nhớ những năm chờ...

Người hãy về đây, người hỡi, bến sông Mơ
Có người em, trăm năm vẫn đó đợi
Xin về đây, trăm năm ơi người hỡi
Mình sẽ bên nhau, với thương nhớ vô bờ...

Em vẫn chờ người ở bến Sông Mơ
Và lấy nước sông Thương tích thành nỗi nhớ
Để tình mình, bên nhau, ngàn năm chẳng dang dở
Về đây anh, em vẫn nhớ thương người...

#HoangNguyen

 

MÙA NHỚ

Có những chiều, mây lững thững bay
Kỷ niệm về em, nhạt nhoà theo từng mầu lá nhớ
Có những thổn thức, ngang ai một chiều nọ
Se se lạnh lòng, phảng phất mặt hồ... ai đợi... lá thu bay...

Có những chiều, như thế tay trong tay
Và hơi ấm, đổi Đông thành mùa Nhớ
Em khẽ nói: “Hình như ta duyên nợ
Xanh mãi tình ta, chẳng phai úa tới muôn đời”...

Tiếng của lòng, cứ thế mãi trong tôi
Nhớ thương em, tôi nguyện chờ em mãi
Nhưng có một chiều Thu, cơn gió lại
Đưa mùi hương xưa, em báo... sắp lấy chồng...

Mặt nước chòng chành, rung nỗi nhớ xa trông
Hình bóng ai lại nhạt nhòa, trên từng con sóng nhớ
Đã biết rằng yêu... sẽ là dang dở
Sao tôi mãi chờ, tới lúc... em lên xe hoa ?

#HoangNguyen

 

LỜI CỦA NHỚ...

Tháng Tám, bên trời hoa nhớ gọi
Mùa Thu về, trên lối nhớ ngày xưa
Cơn giao mùa, giữa nắng và mưa
Cho phố nhớ, em xưa mùa gọi lại...

Sao vẫn thế, là những trông chờ, khắc khoải
Sao mùa chờ, cứ dài thế người ơi
Đến bao giờ, tình mới được lên ngôi
Để cất nhớ, không bao giờ xem lại nữa...

Tiếng của lòng, không bao giờ yên nhở
Bởi nhớ em, nhớ da diết đến nhường nào
Lại cái gì, như sóng nước xôn xao
Lại lắc lư, chòng chành... đôi bờ nhớ...

Có phải xa nhau, nên tình ta dang dở
Để nhớ về nhau... mãi mãi người ơi
Trong những đêm trường, ai còn nhớ đến tôi
Sao mình lại... nhớ thương người đến thế ?
Tình là thế, muôn đời là dâu bể
Cho lòng nhau, những nhung nhớ kẻ đôi nơi
Ai cũng nói... chỉ có mình... là nhớ người ta thôi
Và cuối cùng... chắc do hai người: Không dám nói...

Bởi đâu có biết... yêu đâu, mà dám ngỏ lời theo tim, tiếng gọi
Bởi gọi cho người, người chẳng trả lời thì sao ?
Nên, thôi đành... nuôi nhớ như thuở nào
Bởi vì nhớ: Thương lúc nào thì nhớ...

 

BIỆT THƯ


Tháng Tám thu sang, gió thổi xuân thì
Đưa mây lang thang, xa dần về miền viễn xứ
Em vẫn mải mê, với những mầu mơ muôn thuở
Mặc gió lòng, nghiêng ngả mặc kệ ai ai...

Trong tiếng chiều, thoang thoảng gió nhớ sớm mai
Em vội về, bỏ chiều hoàng hôn lại
Có cơn gió nhớ, vẫn quẩn quanh nơi lưu luyến mãi
Sao tự hỏi mình, có nhớ những ai ai...

Năm tháng xa dần, nỗi nhớ sẽ nguôi ngoai
Nơi vạn dặm xa, ai chờ ai nơi lối đợi
Ai đã hẹn ai, những mùa nhớ nhau sắp tới
Để mưa lòng , khóc những tiếng nỷ non rơi...

Mai xa rồi, người có nhớ đến tôi
Một mình chờ, người về qua lối đợi
Chẳng thấy em đâu, chỉ những cơn mưa đua nhau tới
Đem bức thư từ, có chữ biệt... mình xa nhau...

# HoangNguyen

 

KẺ CHÂN TRỜI

 

Rồi những chiều, mây trắng lững thững bay
Ngày trần ai, thương em những ngày hè nắng nhớ
Có phải xa nhau, nên bờ sông lở
Như một cảm thông, cho những kẻ chân trời...

Hoa của lòng, lại khe khẽ rụng rơi
Ngày chờ em, anh ở bên kia bờ trái đất
Trong những đêm mơ, đó là rất thật
Được nắm tay em, nguyện đi tới ngàn sau...

Tiếng của chiều, cứ thế gọi tên nhau
Em ở đâu, giữa khoảng trời đầy mơ ấy
Anh vẫn ở đây và mãi mãi vẫn như vậy
Chỉ yêu mình em thôi... người em gái phía chân trời…