Thursday, August 15, 2024

VỀ PHƯƠNG NHỚ...

 

Ngày khô vắng, anh chờ em nơi bến nhớ
Thuở hoàng hôn, mình mãi gọi tên nhau
Con sóng xô, cánh chim ngược về đâu
Cho sải nhớ, đo ngang trời bằng ký ức

Anh gọi em, một tình yêu rất thực
Sợ khô chiều, em bỏ phố theo ai
Nắng của thương, là sợi nắng ban mai
Đan thành nhớ, ru em ngày cảm mến

Cuộc tình như, sao băng không điểm hẹn
Anh vẫn chờ, chốn cũ triệu năm ơi
Áng mây chiều, bởi thế vẫn cứ trôi
Về phương nhớ, mơ em ngày đoàn tụ...

No comments:

Post a Comment