Kỷ niệm về em, nhạt nhoà theo từng mầu lá nhớ
Có những thổn thức, ngang ai một chiều nọ
Se se lạnh lòng, phảng phất mặt hồ... ai đợi... lá thu bay...
Có những chiều, như thế tay trong tay
Và hơi ấm, đổi Đông thành mùa Nhớ
Em khẽ nói: “Hình như ta duyên nợ
Xanh mãi tình ta, chẳng phai úa tới muôn đời”...
Tiếng của lòng, cứ thế mãi trong tôi
Nhớ thương em, tôi nguyện chờ em mãi
Nhưng có một chiều Thu, cơn gió lại
Đưa mùi hương xưa, em báo... sắp lấy chồng...
Mặt nước chòng chành, rung nỗi nhớ xa trông
Hình bóng ai lại nhạt nhòa, trên từng con sóng nhớ
Đã biết rằng yêu... sẽ là dang dở
Sao tôi mãi chờ, tới lúc... em lên xe hoa ?
#HoangNguyen
No comments:
Post a Comment