Friday, March 10, 2023

 

MƠ SUỐI


Lại mơ em, trong những chiều sương phủ
lối hạ về, lất phất hạt mưa rơi
có suối hoa, quẩn quanh dưới chân đồi
và rất nhớ, mầu xanh non rêu phủ...

Trăm năm ơi, đâu là hình bóng cũ
cho ai chiều, nhớ những phút gọi nhau
em ở đâu, đề anh đẫm cơn ngâu
mưa ướt lối, mơ em ngày trở lại...

Có phải yêu, là mong em mãi mãi
thời gian trôi, suối cứ chảy khiến lòng đau
vì rất thương, nên tim thắm mỗi mầu
mấu chung thủy, đợi nhau từng sợi nhớ...

Vẫn là mơ, như xanh rêu đến muôn thuở
dẫu đường chiều, ta vẫn nhớ đợi nhau
suối có chảy, dù chẳng biết về đâu
nhưng mơ em, sẽ có anh nơi cuối suối…

hoangnguyen

Thursday, March 9, 2023


 
HỒN HOANG
Nơi của đợi, là tóc vàng trên bờ nhớ
Là tiếng chiều, thổn thức nấc gọi nhau
Trong cái nhìn, của vấp ngã chiều sâu
Bật thành tiếng, gọi tên người yêu dấu…

Trong đêm mơ, có bướm vàng tới đậu
Cánh hoa lòng, khắc khoải tiếng nợ nhau
Em ở đâu, sao chẳng nhắn một câu
Để tiếng nhớ, qua Xuân thì tàn tạ…

Trong tiếng đêm, nghe lòng mình rộn rã
Giấc mơ chiều, chốn ấy dại cỏ hoang
Sao chẳng giang tay… cứu rỗi hồn hoang
Mà để trượt, rơi chiều vào xóm đợi…

Trên cọng chiều, gió Xuân lay mùa mới
Từng chồi non, lại vẫy cánh tay thon
Lại mơ chiều, trong sóng nhớ hoàng hôn
Mầu mơ ước, mềm như tơ giăng phủ…

Nơi của đợi, là con đường rất nhỏ
Chốn ấy chẳng nhiều, chỉ có một mình tôi
Xin người đừng, để chốn ấy đếm chiều trôi
Xin hãy giữ: Tình tôi,
trên biển vắng, chiều hoàng hôn... sóng vỗ…

hoangnguyen
(Xao Văn Nặng )


Tuesday, March 7, 2023

 

 MƯA CHIỀU


Tháng ba, mưa chiều phố vắng
Ai đợi ai về, bến ấy chiều mưa rơi
Có bông hoa, đợi bạn lại tả tơi
Bởi mưa nhớ, những chiều Corona vắng

Phố lại thênh thang, ai đợi ai trong yên lặng
Trong tiếng nhớ cồn cào, chợt gọi: Người yêu ơi
Chắc anh chẳng về, vì bến ấy mưa rơi
Để mình em lại, cô đơn trong phòng vắng...

Đêm vắng anh, phố phủ mầu mưa yên lặng
Hạt bụi bay, leo lét phố đèn vàng
Từng mảng mưa lớn dần, rồi chạy ngang
Trên lối đợi, hiên đêm nay, lại vắng bóng...

Hoangnguyen

Sunday, March 5, 2023

 

 

 


Thôi...
(Ảnh của Đức Bùi)
 
Thôi em chẳng, nghe anh nữa đâu
mùa cỏ dại, hoa đã tàn triền núi
lời người ngỏ, hình như là qúa vội
sợ về sau, thời gian chê: Nhạt má hồng...
 
Thôi em chẳng, yêu ai nữa đâu
đời con gái, như hoa thì mùa nắng
xin hãy giữ, mối tình mình trong trắng
để ngàn sau, tim mãi nhớ… một người…
 
Nếu mai này, trên bến đời ngược xuôi
lúc trăng lên, khi chiều tà bên triền núi
xin hãy nhớ, có mình em vẫn đợi
chẳng dám yêu
nhưng mãi nhớ một người...
 
hoàng nguyên

 


Sao người chẳng ngang, quét vôi lời thề cũ ?
(Ảnh của StudioChupAnhDep)
 
Tháng Ba hoa gạo, đỏ triền đê
Con đê vòng vèo , ru dòng sông tuổi nhớ
Anh bên đây sông, đợi em một bờ lở
Câu hẹn xưa, khó chắn nổi những đê lòng...
 
Tháng Ba về, vun thêm những nhớ mong
Cầu ơn trên, cho duyên mình tái hợp
Gió trên sông, đắp thêm từng lớp lớp
Có lớp nào, đọng lại cố nhân ơi ?
 
Tháng Ba về rồi, Tháng Ba ơi
Sao người chẳng ngang, quét vôi lời thề cũ
Để mình tôi, những mơ đêm không ngủ
Nắm tay em, đến mãi tận cuối trời...
 
Sông ở đời, có khi đầy khi vơi
Đôi khi dâng, để nhớ người trăm năm ước
Sông lòng tôi, luôn luôn mong chảy ngược
Về phía em, dẫu biết bị chối từ...
 
Ai bảo, mơ chi để tương tư
Người đã lên xe hoa, chắc chẳng bao giờ trở lại
Nhưng ai ơi, có hiểu lòng tôi mãi
Chỉ thương em, người thưở ấy... tới muôn đời...
 
hoàng nguyên

 

 
Sxao Nặng Nhớ…


Vẫn đó, còn đây mầu xưa cũ
vẫn đó em chờ những mùa mơ
vẫn ai tóc xõa còn nơi đó
anh biết rằng em mãi mãi chờ…
 
Dấu xưa, anh vẫn… còn lưu giữ
đây lá thư tình, của người xưa
đêm qua, nghe tiếng người trong gió:
“Mong anh, nhớ qúa người đâu chừ ?”
 
Xuân sang, nơi ấy hoa đào nở
có thấy tuyết lòng lúc xa nhau
có nhớ tới anh người năm ấy
nguyện ước cùng nhau những nhiệm mầu
 
Chẳng có xuân nào hơn anh cả
bởi mùa, cũng chỉ vài tháng thôi
còn anh vẫn đó niềm thương nhớ
mãi mãi theo em, tới muôn đời…
 
Xuân về, lại thấy “Sxao nặng”* nhớ
nhớ áo em bay, trong nắng hồng
thấy em xách giỏ, theo người ấy
trên đồi tuyết trắng
những mơ
mong…

hoàng nguyên
* Xao nặng: Xạo... vui vài câu

 

THÁNG HAI ÁO TRẮNG XUÂN THÌ...
 
Tháng Hai, Coral hoa đỏ
Trời Cali, nắng ấm mây hồng
Gió Cali, là những nét bềnh bồng
Thổi tóc nhớ, của mùa Xuân trảy hội
Tết Đào hoa, khoe mầu son mới
Trải niềm vui, tới khắp muôn nơi
Tiếng nhạc reo, mừng Xuân muôn lối đời
Tà áo trắng, xuân thì ơi… phơi phới
Mai em về, có ngang qua lối đợi
Hãy nhớ một người, vẫn đó chờ… lá thơ rơi
Vẫn dõi theo em, tới khắp: Muôn nơi
Và rất nhớ, những mùa xuân hồng tươi mầu má…

Trời San Diego, nắng xuân óng ả
Đọng trên môi, mái tóc La Jolla
Một mình em, ngồi trên bãi biển bao la
Thả mơ trôi, tới miền xa của người trăm năm nhớ
Biển trong xanh, tóc vàng như tơ lụa
Môi hoa đào, da trắng, tuổi đôi mươi
Ánh mắt hiền, chưa vấn vương bụi đời
Nét Xuân thì, điểm hồng trên mầu má
Gió La Jolla, chẳng lặng yên bên người lạ
Cứ quẩn quanh, như quấn quýt với người tình
Nụ cười em, với ánh mắt hiền xinh
Để bến đợi,
Đêm nay cồn cào… sóng nhớ…

hoangnguyen

 

Có hạt nhớ, trở trăn đêm không ngủ...
 
Trời Cali, hôm nay, rơi nhiều Hạt Nhớ
Bởi lưng chiều, áo yếm... phảng phất bay
Thơ như lụa, lững thững dải trời mây
Và rất nặng, những hạt xưa, rơi trở lại
 
Hình như Tết, lòng người hay trống trải
Nên thấy gì, hình như tiếc... những ngày mai
Nên lòng trùng, bởi tiếng nhớ, cứ gọi ai
Dẫu biết rằng, mặt trăng, chẳng có Chị Hằng ở
 
Năm tháng trôi, xót cho những cuộc tình lỡ
Ai dại một đời, cứ tiếc nuối, gọi tên ai
Ai như tôi, sao mà cứ dại... dai
Để mưa nhớ, cứ một đời rơi, trong thổn thức nhớ
 
Tết đã sang, Đào hồng tươi đầu ngõ
Nụ nào hồng môi, cho tôi trở lại những ngày xưa ơi
Trong tiếng đêm, lách tách từng hạt rơi
Có hạt nhớ, trở trăn đêm không ngủ
 
Tết lại sang, tình vẫn nguyên năm cũ
Trời sang Xuân, hoa lại thắm, khắp muôn nơi
Trong tiếng chuông, đêm cầu nguyện, tận cuối trời
Xin cầu chúc, cho người mãi: Hạnh Phúc !
 
hoàng nguyên

 


 

MÙA GỌI (chuyện về cháu của Từ Thức )

Ngủ ngoan em, trong tay mùa gió rối
Thổi hoàng hôn, trên mảnh lụa đa đoan
Trải nắng vàng trên phiến nhớ đa mang
Cho tóc nhớ, những mùa vàng đa cảm...

Xin bầu trời, xanh trong, chẳng mây xám
Chỉ mây hồng, hay lảng vảng trắng ngang môi
Xin mây hồng, lững thững từ từ trôi
Về phía gọi, những mùa xuân áo mới...

Đâu là nơi, trăm năm để mùa gọi
Chốn xuân thì, vắng nhớ thuở hồng môi
Đâu là mùa, có cánh đào Ô môi
Seal* trên áo, để mơ xuân về hiện thực...

Mấy trăm năm, chỉ có một Từ Thức
Gặp được Tiên, ở giữa chốn bụi trần
còn lại ta, kẻ gọi là : Từ Thực
nên Thực Từ từ… may mới thức được người thôi…

hoangnguyen
* Seal: đóng dấu

 




DẪU MUỘN MÀNG TÔI VẪN NHỚ NGƯỜI XƯA

Mây vương mỏng , cho làn môi em khẽ gọi
gió ươm mầu, vuốt nhẹ làn tóc trôi
tình tô đậm, lên một chút cho lứa đôi
thêm hương vị, để em hồng tươi đôi má...

Nắng vẫn dại, để hôn lên mầu má
cho hương tình, em mới ướp cả đêm qua
đôi mắt huyền, lững thững đưa anh xa
đêm mơ mộng, để ngàn thu anh vẫn nhớ...

Ánh trăng buồn, len mình qua niềm nhớ
căn gác buồn, vội lọt giữa ngàn sao
tiếng đàn ai, đang nhè nhẹ vút cao
đẩy đêm buồn, lún sâu vào xa thẳm…

Đêm cô quạnh, đóa quỳnh hoa tươi thắm
cung đàn rơi, thánh thót giữa trời sao
nốt nhạc reo, những gợi nhớ tuôn trào
theo nhau mãi, những nhiệm mầu muôn thuở...

Người yêu hỡi, trong muôn vàn nỗi nhớ
dẫu muộn màng, tôi vẫn nhớ người xưa
thuở trời đất, mới tạo lên nắng mưa
từ dạo ấy, tim tôi tràn thương nhớ...

Nhớ về em, về mối tình dang dở
đêm đắp buồn lên nỗi nhớ người xưa
dệt lòng mình, bằng một mối tình thơ
để muôn thuở... tôi yêu em mãi mãi…

hoàng nguyên

 


 

SÔNG MƠ... 
 
Từ độ tan trường, em đã có
ai người đưa đón, những chiều hôm ?
Anh xin được đến, để bồi đắp
những khoảng hụt thương, ở trong lòng ?
Xa biệt lâu ngày, nay gặp lại
nhớ độ trao nàng, cánh thư rơi
em có còn nhớ, người năm ấy
hay đã lãng quên, bên lối đời…
 
Năm nay, nắng lại hồng mầu má
Ta Mình, hai kẻ chẳng lạc nhau
xuân thì vẫn thế , đào hoa nở
hình như duyên số, lại thắm mầu…
 
Cho anh , nối lại tình xưa nhé
để duyên mình đẹp , tới ngàn sau
từ độ thơ rơi, anh vẫn thế
nguyện chờ em thôi, tới bạc đầu...
 
Thế em, đã có ai chưa nhỉ ?
Hay vẫn... một mình giống như anh?
nếu chưa, thơ cũ ta viết tiếp
Xuân nay, gặp lại chắc duyên lành...
 
Anh sẽ mua hoa, tặng em hẹn
sẽ đón đưa em, những mùa vui
sẽ chia sẻ hết, tình trong trắng
tặng em chân quý những ngọt bùi ...
 
Thế em, đã bằng lòng chưa nhỉ?
hay lại, tặng anh một chữ chờ
và thêm chữ đợi cho có cặp
để tình anh mãi, bên Sông Mơ...
 
hoàng nguyên


 

CƠN GIÓ LÒNG

Nắng Paris cho em hồng đôi má
Xuân đã về, duyên lại thổi mầu thơ
vạn dặm xa, vẫn cố nhớ dù trong mơ
mong hạt nắng, vương em làn tóc rối

Thương em lắm, bên trời xa gió thổi
Cho mây hồng, kết mộng đẹp trăm năm
tưởng rằng quên, mà xuân cứ về nơi xa xăm
thôi đành viết những gì gởi em... nơi xa xôi mùa tuyết…

Càng xa nhau , giữa hai bờ cách biệt
khiến thương lòng , càng ấp ủ những mầm yêu
Valentine , lại đến trong mỗi chiều
để lòng lặng… ngát hương hồng mùa yêu đến…

Thôi cũng may , đời còn có em
để dệt những vần thơ cảm mến
dẫu đôi nơi… vạn cách trở bởi muôn trùng
trong cơn gió lòng, thoảng nên nét gợi yêu
và… hình như nhớ, những ngày Valentine đầy cảm mến…

hoàng nguyên
 

 
 
TƯƠNG TƯ…
(Thơ than hộ)
 
Lại yêu ai , trên giá vẽ cuộc đời
Bóng thiếu nữ, đung đưa từng chiều nhớ
Nơi xa xăm, con thuyền tình, đang dời chỗ
Thẳng tiến về đâu, khi nhung nhớ đã chất đầy…
 
Lại nhớ, lại thương , lại những nét hao gầy
Xanh xao lắm, mà vẫn vàng câu chờ đợi…
Lại quẩn quanh, những tiếng ngọt lành như mời gọi
Nghe như thương, như là đến… tự ngàn xưa…
 
Để lòng ai, cứ chợt nắng, chợt mưa
vừa ở đó, mà thoảng nét cười, trong xa vắng…
Có phải là tương tư không ?
Mà lòng lại hỏi lòng như đặng
 
Có phải em, người con gái vừa chợt ngang
để cho tôi, trong từng giây, nghe đâu rất xốn xang
hình như nhớ và cũng hình như thương lo lắm…
Kể cũng lạ, đã biết là tương tư thì như thế
Mà cứ hình như, là nhớ, là mong
Là hỏi lòng, với những vô cớ mông lung
Thôi chết thật… hình như là... yêu em rồi đó….
 
hoàng nguyên

 

 


 

 

MÙA CỦA NHỚ ?

Có cơn gió, thổi ngang em mùa gió rối
Trời se se, hanh nắng, sau Tết về
Có những dào dạt, như những ngày, đầy đam mê
Thuở tròn trăng, hoa lòng mùa giây nhớ
Gió đùa nhau, lay nghiêng những chùm hoa đầu ngõ
Ríu rít theo nhau, mùa của nhớ đã lại về...

Ôi, có cơn gió... rất nhớ nơi xa quê
Sao mà giống, thuở mình thương, người nơi xa xôi ấy...
Kỷ niệm ơi, sao muôn đời vẫn vậy
Thỉnh thoảng ùa về, cho mãi nhớ người xưa ơi
Có những mảnh tình, như mây, lãng đãng trôi
Ngang trời nhớ, thăm thẳm xanh, mầu tình yêu ấy
Kỷ niệm ơi, xin cho tôi, để nguyên như vậy
Xin đừng phôi phai
Vì trái tim tôi
Vẫn nguyên đó: Em - Nụ Cười !

hoàng nguyên
Tháng Ba Mơ...
(ảnh copy trên mạng / cảm ơn T/G)

Tháng Ba, hoa Gạo đỏ lối quê
Con đê chòng chành, nghiêng chao câu ca Quan họ
Em ở đâu, trong những đêm, bập bềnh tiếng nhớ
Lời Mẹ ru xưa, một thuở, mơ nhau về...

Con sông trải dài, theo những triền đê
Tiếng chèo khua ngang, vỗ về hai bờ sông bồi lở
Anh đạp xe ngang, tháng ba hoa đỏ
Thêm thắm mầu môi, lối cũ hẹn thề...

Hẹn đón em về, ở cuối con đê
Trống trường tan lâu, anh mơ giờ gặp lại
Áo trắng triền đê, gió con sông vờn mãi
Tà áo em bay, hương lúa dậy thì…

Nắng ấm lại về, trên khắp nẻo quê
Tháng Ba mơ nhau, những chiều mình tan lớp
Ánh hoàng hôn, tan rồi lại hợp
Tay nắm tay nhau, nguyện mãi mãi cận kề...

Andy Nguyen

 

 

 

Tháng Hai Hoa Ban
(Ảnh của vnecdn. net)

Người ngang qua đời tôi
Lá thư chiều vàng úa
Thời gian phai mảnh lụa
Hoa dại, tiếng gọi mời...

Xa lắm, một khoảng trời
Trễ nhau, con đò lại
Sao người đi, đi mãi
Chẳng trở lại, người ơi...

Tháng Hai, rồi dần trôi
Hoa Ban trời nở rộ
Em nói: "Tại duyên số
nên mình trễ đời nhau "...

Những cơn mưa qua mau
trên lối về quê Mẹ
mơ thấy em nhỏ nhẹ:
“Người ơi: Nhớ suốt đời”...

Tháng cứ thế vội trôi
Lòng cứ thế rối bời
Hoa Ban ai đặt thế ?
sao chẳng tặng cho tôi ?

Sao chẳng Ban cho tôi ?
tình em, cô gái ấy
Trăm năm đợi... chắc vậy
Nghìn năm chờ, chẳng sao
xin hãy Ban cho nhau
để mình bên nhau mãi...

hoangnguyen

 



VÀ LÊN TIN ! (Valentines !)

Hình như gió... gió lùa từ xa lại
Hương của mùa... loài người gọi ấy… yêu
Mùa của tình, nơi gió tuyết thổi phiêu diêu
Ủ cơn lạnh, những trái tim mùa thương gọi

vắng nhau, trên lối mòn mong mỏi
Trái tim bay, theo cơn gió đầu năm
Hương của lòng, lại dội những nhớ mong
Chuyển tới em, trong đêm mơ: Va linh tinh... ấy...

Chẳng biết nữa, khi hai trái tim va như vậy ?
Chúng có đau, khi lại cách xa nhau
Và hình như, chúng sẽ tìm... dẫu kiếp sau
Và xin hứa, thà va đau... để mà còn: Nhớ mãi....

VÀ LÊN TIN : những gì mơ bay lại
Trong mùa yêu, chim làm tổ xuân về
Lạnh sẽ lùi, nhường chỗ cho đam mê
Mùa dấu ái, lại: Nở hoa kết trái !

hoàng nguyên

 

 

 

 

THÁNG HAI

Tháng hai, cải vàng triền sông vách núi
em hong tơ trời, chắn ngang gió thổi
tuổi hồng hoa ô môi - tóc rối
ánh mắt đợi chiều, phảng phất nhớ người dưng…

Nắng sớm ban mai, đùa trên từng cánh lan rừng
thoang thoảng hương, hoàng lan thạch thảo
ai nhớ quê hương em, mùa bão
nước ngập mái nhà, thuyền vô tình, lặng lẽ trôi…

Có những giây buồn, cứ thế ở trong tôi
đời mong mỏi, giai nhân xưa đâu, người hỡi
sao chẳng ngang nhau, như cơn gió thổi
trên mái tóc xòa, ngang mắt chiều đơn côi

Người ở nơi nào, có còn nhớ đến tôi ?
một mình nơi đây, dệt mơ mong người mãi
sao người chẳng về, sao ai chẳng lại
để mơ ai, thành hiện thực… bên lối đời...

hòang nguyên

 

 


 

Valentine !

Va linh tinh
trong những chiều gọi nhớ
gửi hoa lòng, tới tặng người muôn năm
trăng mùa này, sáng lắm dẫu chưa rằm
thấy ánh nguyệt, dập dìu trên từng… sóng nhớ

Đây tặng em, một bông hoa nhỏ
có cài theo, tiếng nấc của tim yêu
tặng cho em, hương nhớ những đêm chiều
biết rất nhớ, giáng chờ anh em nhé…

Mùa Tình Yêu, là mùa… con tim nức nở
mùa của loài người, biết nhớ gửi thương nhau
mùa của tình nồng, sưởi ấm những đêm thâu
cho kẻ vắng, những hồng môi mơ Tu Lip…

Đây trái tim, anh gấp làm cánh thiệp
gửi tới em, nơi muôn dặm trùng xa
chúc cho em, một mùa ấm chan hòa
và hãy nhớ, những mong mình gặp lại...

hoàng nguyên

 


 

 

Chỉ có em...
Anh sẽ gọi Trời cao
cứu anh khỏi: Khốn khó
nhưng, chỉ có em đó
cứu anh khỏi: Cô đơn...

Xin em hãy ban ơn
cho anh một lần cuối
con đường xưa trắng muối
anh vẫn đây... vẫy chờ...

Vẫn là người ngàn xưa
từ những năm (Since 1884) chẳng cũ
vẫn đây, tình anh đó
sao mình nỡ... cạn nhau ?

Dù em có đi đâu
anh vẫn chờ vẫn đợi
Trăm năm ơi em hỡi
Chỉ em cứu được thôi...

hoangnguyen

 



BỒNG BỀNH NHỚ...

Hãy thắp cho tôi bằng tình yêu nồng cháy
đỏ lung linh, như mặt trời thức dậy
sau những nhớ thương, đã ngun ngút chất đầy
Hãy cho tôi, nắm chặt bàn tay
ngồi bên em, hôn lên những chiều rơi trên làn tóc
hoàng hôn rơi, long lanh những hạt ngọc
phảng phất nét em cười
hồng lắm những mầu môi…

Hãy cho tôi, những hạt nắng tinh khôi
để tôi tết, trên mái tóc em bồng bềnh nhớ
trăm năm ơi, lối nào là duyên nợ
cho tôi khỏi… lạc em
trên muôn ngả... đường đời…

hoàng nguyên

 


 

 

TÌNH NHƯ CƠN GIÓ

Tình như cơn gió, đến với ngàn lá
để ta mộng mơ, những phút gặp gỡ
chuyện tình như mơ, thơm hương làn gió
trong một chiều thơ, bay bay mái tóc, phủ ngang mặt hồ…

Tình như nắng ấm, Khi em vừa đến
hạt sương long lanh, rơi trên ngàn lá
để người thiếu nữ, hương lên mầu má
như ngàn nụ hoa, rung rinh mặt hồ..

Rồi từ hôm đó, Anh đã thầm nhớ
mộng người thiếu nữ, trên bến chiều đó
làm anh bỡ ngỡ, con tim hằng nhớ
bóng người anh yêu, những chiều vắng em

Rồi từ hôm đó, em vui ngày cưới
tình hồng trăm năm, với những ngày mới
để người xưa cũ, đêm đêm hằng nhớ
hỡi người tình xưa, sao quên hẹn thề

Rồi từ hôm đó, Ánh trăng đã vỡ
mộng vàng trăm năm, sao em vội đi
để mầu chia ly, rơi trên hàng mi
bóng người trăm năm, những chiều vắng em…

hoàng nguyen

 

 

 


ĐỢI ANH

Người trở về, thăm chốn ấy hoang xưa
Bởi chiều nay, hương trời hình như khác
Em nhìn theo, áo anh vai sờn bạc
Chinh chiến xa vời
Còn nhớ, người em bé bỏng chiều xưa ?
Xóm vẫn đìu hiu, với cơn gió nhớ năm xưa
Anh vội đi, để quê em, ngập tràn khói lửa
Phố đã tan hoang, nhà xưa chẳng còn nữa
Chỉ có em chiều, nhặt từng viên ngói vỡ... đợi anh...

hoangnguyen

 


LẼ DĨ NHIÊN

Lẽ dĩ nhiên, khi... tiếng lòng anh... vẫn khẽ
nhớ người em vẫn e ấp ... đứng chờ
Xuân trời đất, xuân của tuổi dại khờ
cho trang giấy, hồn thơ em khép kín...

Kể cũng lạ, khi em tròn mười chín
má chớm hồng, thẹn mới chớm đơm bông
Ngày xa em, khi xuân mới thắm nồng
mà mỗi ngày, tình ta thêm nhiều lớp...

Đời là vậy, như sóng xô muôn trùng lớp
có lớp nào, còn đọng... bến tình đâu ?
cho lòng ta , cứ muôn kiếp mãi âu sầu
Đuổi theo mãi, những mối tình: Tuyệt vọng...

Khi yêu nhau, lòng ta luôn sầu đọng
nhớ về em, người em gái chốn Thành Đô
xuân trong em, của những tuổi mộng mơ
như huơng thoảng, đêm giao thừa, trên đất khách...

Lẽ cố nhiên, chắc em đang thầm trách:
" Gớm! ... yêu anh, sao ghét qúa đi thôi
người ở đâu, sao cách trở... xa xôi
để xuân về... một mình em
lẻ bước ... "

hoàng nguyên


 

TA TIẾC CHO TA !

Có những ngày, gió nhớ lại liêu xiêu
Trời xanh thẳm, bóng em chiều ngã phố
Có những hôm, thấy lòng mình bồi lở
Bởi chờ ai, nơi bến hẹn, trăm năm...

cái nhìn xa lắm, nơi xa xăm
Và rất hẹn, hãy về đây người hỡi
Có cơn gió, chợt ngang qua mùa đợi
Nơi triền thương, đâu thấy bóng người về ...

Gió thổi vàng, cả một dải đê
Hoa gạo đỏ, chờ em về , lụa trắng
Anh bên đây sông, thấy lòng lắng đọng
Nụ cười em, rất Tết , Xuân thì...

Ta tiếc cho ta, sao người vội vã ra đi
Để lại mình ta, trên bến chờ người hỡi
Hãy nhớ nhé, dù muôn năm... anh vẫn đợi
Chỉ yêu em, người yêu hỡi... xin hãy về...

hoàng nguyên



GIẤC MƠ NGUYÊN
Cho tôi trải hoàng hôn, trên môi em
Trong một chiều thu, nắng nhạt
Tô má em hồng, giữ mãi nét thẹn, lúc nắm chặt tay nhau
Cho tôi được kề sát hai mái đầu
Trong tối Thu, ngào ngạt hương thơm làn tóc gío...
Nắng của Thu, gío của mùa mang hơi thở
Nhẹ mát trong nhau, như thuở mới biết yêu
Đêm tô thêm, từng mảng tối vào chiều
Hương của má, vẫn ngát lên, một mùi thơm hoa bưởi...
Cho tôi lặng ngắm nhìn em, trong chiều Thu, ánh trăng vàng chớm tối
Đứng mãi bên em, mong cơn mưa, chẳng tạnh tới muôn đời
Dưới áng trăng vàng, bàng bạc trải muôn nơi
Được ôm em, dưới hàng hiên, cho tới khi trái đất trở thành cát bụi...
Đêm gọi Thu, mắt đèn vàng phố núi
Phố một đời, dong ruổi những hương xưa
Đêm thắp hồn, cài từng cánh gọi xưa
Em lạc phố, chân chậm ru từng phiến nhớ...
Bóng em ngang, những đêm mưa mơ đổ
Anh dõi theo, từng hạt lạnh, thấm tim mình
Lối em về, từ phía anh lặng thinh
Rơi từng mảng, tiếc duyên mình lại lỡ...
Những chiều Thu, lá khoe mầu chuyển đỏ
Anh mơ nhìn, ánh mắt ấy kề bên
Này là hương, của mái tóc thần tiên
Đây làn da trắng, bàn tay em... anh cầm lấy
Mơ nói em:
“Hãy để nguyên như vậy
Giữ nguyên mơ, mơ chẳng vỡ... tới muôn đời”


 

HÀ ĐÀO

Em nghiêng, hoa đào rụng
Anh đỡ đào, hoa rơi
Tết đến nơi xa xôi
Nhớ cánh đào Hà nội
Chỉ mong, gió ngừng thổi
Chỉ cầu, hoa đừng rơi
Chỉ ước, một lần thôi
Ngắm đào hoa Hà nội...

Xuân thì đang ngang lối
Môi mọng đỏ đào hoa
Gió xuân thì thổi qua
Em xuân thì phơi phới
Nơi nào là bến đợi
Cho Tết nhủ lòng thương
Nơi nào là vấn vương
Của Xuân thì ngang lối
Tiếng lòng Xuân phơi phới
Chợt gọi mùa xuân ơi
Xin hãy đến bên tôi
Cho xuân thì viên mãn...

hoàng nguyên
(Ảnh của anh Nguyễn Đình Tròn , Cảm ơn anh nhiều )

 

 

 


 

Lối Em Về...

Lối em về, hoa cỏ còn nguyên không
chiều có trôi, bồng bềnh trên tóc nhớ
hương của yêu, có còn vương đầu ngõ
hay đã quên, như gió vội tạ từ...

Lối em về
hoa vàng, lốm đốm buổi trưa
theo dấu chân anh, từng ngày tháng cũ
có cơn gió, vẫn mang niềm nhớ
hỏi anh đâu
sao vắng, chẳng thấy về...

Lối em về , có gió nhớ gọi nhau
sao anh quên, một mùa vàng cúc đợi
có mùi hương của ngàn xưa người hỡi
về đây thôi, em mãi nguyện bên người...


hoàng nguyên

 

 


 

SẼ TRỞ VỀ...

Thôi hoa tím và những chiều biền biệt vắng
Thôi trâm cài, mái tóc người xưa thương
Đâu những ngày, theo em đến cổng trường
Và rất nhớ, anh nhìn theo lụa trắng…

Tóc em dài, lưng eo, hồn tĩnh lặng
Anh lặng im, thương xót lại chính mình
Những chiều Xuân, thả hồn lang thang, bước bên người xinh
Hương của nhớ, cuộn anh thành kén đợi

Nắng của Xuân, đang thì còn phơi phới
Anh dõi nhìn, má em thẹn hồng môi
Những ngày Xuân, mình sánh bước chung đôi
Anh mơ mãi, ngày mình vui đoàn tụ

Có con chim, ngủ quên cành xoan cũ
Hoa gọi nhau, ong làm tổ, đón nhau về
Con đường vòng, cỏ non rủ xuống tận chân đê
Cơn mưa phùn lạc nhau, gọi bạn về nhà mới

Anh mải mê, về câu em dặn: Hãy đợi
Nên cũng thôi, chẳng đếm Tết làm gì
Ừ, thì em cứ thế ra đi
Để nuôi mơ, anh bên đời dệt lụa
Chờ em về, mạ đã lên thành lúa

Gặt mùa này, lại kế tiếp mùa sau
Em có đi, anh cũng chẳng bỏ đi đâu
Và vẫn đó, đợi chờ em ngày trở lại
Mái nhà xưa, nơi dòng sông chảy mãi
Vẫn mơ em, Tết đến sẽ trở về...

hoàng nguyên