Mắt chiều…
Có những ngày mây trắng lững thững bay
Anh cài hoa, trên tóc em bồng bềnh nắng
Có những lúc, mong lòng mình tĩnh lặng
Sao sóng thương, cứ rộn dã vỗ liên hồi…
Và rất nhớ, những cái nhìn trong em bên bờ vắng
Có những gam mầu, xanh, đỏ, vàng, trắng
Tạo nên diệu kỳ, anh vẫn nhớ... mắt em nâu…
Có những chiều, lòng bâng quơ hỏi: Em ở đâu ?
Mà rất nhớ, nỗi buồn xa, trong mắt em ngày biệt vắng
Nhớ nụ cười em, đẹp như hoa sớm nắng
Mái tóc bay mềm, tà áo lụa Hà Đông…
Khi xa nhau, em có nhớ anh không ?
Chắc là có, cũng như anh… những ngày nhớ
Hình như mầu của thương, là hương của nhớ
Nên xa nhau, anh rất muốn em cận kề
Để tay chiều, dạo bước cùng đam mê
Để mắt chiều, chưa nói câu yêu, mà đã hiểu
Để trái tim chiều, bên nhau chẳng thể thiếu
Mình sẽ bên nhau, cho tới mãi… muôn kiếp sau này…
hoangnguyen
No comments:
Post a Comment