ĐỢI ANH
Người trở về, thăm chốn ấy hoang xưa
Bởi chiều nay, hương trời hình như khác
Em nhìn theo, áo anh vai sờn bạc
Chinh chiến xa vời
Xóm vẫn đìu hiu, với cơn gió nhớ năm xưa
Anh vội đi, để quê em, ngập tràn khói lửa
Phố đã tan hoang, nhà xưa chẳng còn nữa
Chỉ có em chiều, nhặt từng viên ngói vỡ... đợi anh...
hoangnguyen
No comments:
Post a Comment