Tháng hai, cải vàng triền sông vách núi
em hong tơ trời, chắn ngang gió thổi
tuổi hồng hoa ô môi - tóc rối
ánh mắt đợi chiều, phảng phất nhớ người dưng…
thoang thoảng hương, hoàng lan thạch thảo
ai nhớ quê hương em, mùa bão
nước ngập mái nhà, thuyền vô tình, lặng lẽ trôi…
Có những giây buồn, cứ thế ở trong tôi
đời mong mỏi, giai nhân xưa đâu, người hỡi
sao chẳng ngang nhau, như cơn gió thổi
trên mái tóc xòa, ngang mắt chiều đơn côi
Người ở nơi nào, có còn nhớ đến tôi ?
một mình nơi đây, dệt mơ mong người mãi
sao người chẳng về, sao ai chẳng lại
để mơ ai, thành hiện thực… bên lối đời...
hòang nguyên
No comments:
Post a Comment