BỒNG BỀNH NHỚ...
Hãy thắp cho tôi bằng tình yêu nồng cháy
đỏ lung linh, như mặt trời thức dậy
sau những nhớ thương, đã ngun ngút chất đầy
Hãy cho tôi, nắm chặt bàn tay
hoàng hôn rơi, long lanh những hạt ngọc
phảng phất nét em cười
hồng lắm những mầu môi…
Hãy cho tôi, những hạt nắng tinh khôi
để tôi tết, trên mái tóc em bồng bềnh nhớ
trăm năm ơi, lối nào là duyên nợ
cho tôi khỏi… lạc em
trên muôn ngả... đường đời…
hoàng nguyên
No comments:
Post a Comment