Cỏ hoang...
Yếm đỏ
Cỏ dại
Đường chân trời, ngang tầm mắt*
Gửi theo,
gió sông thổi,
áo yếm bay... xuân thì
Sao cứ đợi hoàng hôn chiều
người lặng lẽ đi
Để thuyền tình ai trôi
đôi bờ đợi, nhớ
Có cơn gió Hạ, thổi ngang vai, dòng sông duyên nợ
Ai nhớ một đời
thuở ấy dại:
Cỏ hoang...
Thế... bao giờ người lại ghé ngang ?
Chỗ cỏ xưa, vẫn đây mầu của nhớ
Em vẫn đợi đây, đến muôn thuở
Chờ anh sang, dẫu vắng lắm đò chiều...
Hoàng Nguyên
No comments:
Post a Comment