SẼ TRỞ VỀ...
Thôi hoa tím và những chiều biền biệt vắng
Thôi trâm cài, mái tóc người xưa thương
Đâu những ngày, theo em đến cổng trường
Và rất nhớ, anh nhìn theo lụa trắng…
Anh lặng im, thương xót lại chính mình
Những chiều Xuân, thả hồn lang thang, bước bên người xinh
Hương của nhớ, cuộn anh thành kén đợi
Nắng của Xuân, đang thì còn phơi phới
Anh dõi nhìn, má em thẹn hồng môi
Những ngày Xuân, mình sánh bước chung đôi
Anh mơ mãi, ngày mình vui đoàn tụ
Có con chim, ngủ quên cành xoan cũ
Hoa gọi nhau, ong làm tổ, đón nhau về
Con đường vòng, cỏ non rủ xuống tận chân đê
Cơn mưa phùn lạc nhau, gọi bạn về nhà mới
Anh mải mê, về câu em dặn: Hãy đợi
Nên cũng thôi, chẳng đếm Tết làm gì
Ừ, thì em cứ thế ra đi
Để nuôi mơ, anh bên đời dệt lụa
Chờ em về, mạ đã lên thành lúa
Gặt mùa này, lại kế tiếp mùa sau
Em có đi, anh cũng chẳng bỏ đi đâu
Và vẫn đó, đợi chờ em ngày trở lại
Mái nhà xưa, nơi dòng sông chảy mãi
Vẫn mơ em, Tết đến sẽ trở về...
hoàng nguyên
No comments:
Post a Comment